Trước mộ phần nào có hoa
Hãy để thiếp đào mảnh đất này, dùng chút nước mắt
Làm mầm trồng hoa
Vì cớ gì chưa nói một lời, đã bỏ qua câu trả lời của thiếp.
Lần trước vội vàng rời đi, cũng đã ước hẹn
Bầu bạn đi, cùng người gặp gỡ trên cây cầu đó.
Ước hẹn rồi, không thay đổi được
Cho dù, lúc này đây trái tim chàng đã không còn đập
Đôi ta sẽ sớm gặp lại, trở lại giây phút đó.
*Điệp khúc
Làm sao trở lại khi ấy, giống như khi tình lữ yêu nhau nồng nàn
Ký ức thật hay, biến nên một đôi hồ điệp bay múa tại vực thẳm thời gian
Hồng đỏ cũng biến thành cành khô héo
Xác thịt con người làm sao giữ mãi
Chỉ còn duy độc mùa xuân ôn lại kỉ niệm xưa
Căn nhà vừa dựng lên
Mỉm cười hiểu rõ sinh tử, vượt qua ngăn cách trời đất
Giấc ngủ vĩnh hằng chưa có bắt đầu
Nếu thời gian đã không thể trở lại, thì hóa thành bướm đi, bay về chốn cũ
Dưới sáu thước đất hoang, còn có chàng
Ước định rồi, kiếp sau chàng cùng thiếp càng thêm huyền thoại
Tại hơi thở cuối cùng
Bật ra một câu khi ấy thiếp chưa nói, yêu chàng
Chợt thấy khắp người nhẹ nhàng như bay
Làm sao trở lại khi ấy, giống như khi tình lữ yêu nhau nồng nàn
Ký ức thật hay, biến nên một đôi hồ điệp bay múa tại vực thẳm thời gian
Hồng đỏ cũng biến thành cành khô héo
Xác thịt con người làm sao giữ mãi
Hồ điệp yêu hoa hồn phách kia là nguyện ý
Làm sao để trở lại khi ấy, cầm chiếc chìa khóa nghịch chuyển thời gian
Ký ức thật hay, cho dù kết quả có là đau thấu thân người, vẫn còn tình yêu
Người phàm trần nào nghe thấy lời thơ
Trong tim đây, vạn kiếp bất di, thiếp biết
Làm sao trở lại khi ấy, giống như khi tình lữ yêu nhau nồng nàn
Ký ức thật hay, biến nên một đôi hồ điệp bay múa tại vực thẳm thời gian
Hồng đỏ cũng biến thành cành khô héo
Xác thịt con người đã không còn ý nghĩa, linh hồn hai ta hợp với nhau