Đôi cánh em đẹp tuyệt trần lần nào đó bay thoáng qua anh
Ngắm em thêm một chút được không? Em đừng vội vàng mà lướt qua nhanh
Hồ Điệp để anh bắt kịp nhịp điệu cuộc sống mà anh xoay vòng
Chọn bàn tay thô rap để đáp Hồ Điệp hẹn ước sẽ không thay lòng
Và điều đó đúng trong nhiều trường hợp, trừ những lúc em nằm ở đây
Với đống dây trên chiếc giường bệnh Hồ Điệp của anh đã chẳng thể bay
Anh thà chẳng sở hữu được em, còn hơn nhìn thấy em như hiện tại
Khi mà Hồ Điệp hôm ấy anh biết tràn đầy năng lương tung cánh vương vai
Nhưng hôm nay, anh hỏi điều gì sao em chẳng nói
Anh còn không chắc em có nghe thấy, những điều anh nói sao hé được môi
Mắt mệt mỏi mở nhẹ ngó nghiêng em tìm kiếm ai trong sự vô vọng
Anh tìm anh có phải vậy không? Anh đang tan nát đến khô cả lòng
Hồ Điệp đã khép đôi cánh, khi anh bất lực chẳng ép đôi tay
Chỉ đau đáu lặng nhìn cuồng phong vùi dập cánh bướm một cách phôi phai
Hồ Điệp giờ chẳng còn bay nữa, ngoài trời thì vẫn còn mây mưa
Anh vẫn nâng niu cánh bướm độc thoại một mình một cách đầy say sưa
Em bay thêm một lần nữa, để anh nhìn ngắm em được hay không?
Trả cho anh Hồ Điệp trong gió vẫn luôn múa hát dù trời mây giông
Anh muốn thấy em một lần nữa, trong những bộ cánh như một thiên thần
Đừng lười biến nằm ì ở đó, đừng cố tỏ vẻ mình đang thiển cận
Hồ Điệp của anh khỏe mạnh không nằm bất động trong chiếc áo xanh đâu
Mở mắt ra nghe anh nói chuyện anh đã cho phép em bỏ rơi anh đâu
Muốn bỏ thì theo hướng gió, cứ bay nhẹ nhàn tìm một nơi khác
Bay khỏi anh một cách đường hoàng, đừng nằm ở đây làm anh tan nát nữa
VER 2:
Anh nhắc để cho em nhớ, em từng co vùng trời mộng mơ
Em phải tỉnh để làm điều đó chứ không phải nằm ở đây không nở
Em phải đẹp một cách quyến rũ, hơn những cánh hoa anh từng trông chờ
Đừng nằm gọn trong lòng của anh với đôi môi cười đôi mắt không nở
Em còn nợ anh rất nhiều thứ, đừng tưởng im lặng là sẽ trả xong
Em đang nợ thêm món nợ mới, là một cơn đau như xé cả lòng
Anh cần em cất nhẹ giọng nói không phải trả lời bằng nước trên mi
Em đừng trộn lẫn 2 dòng nước mắt, giữa 2 trái tim âm thầm rên rỉ
Hồ Điệp không nằm ở đây, em phải bay giữa nơi đồng bằng
Đừng biến anh thành nhà sưu tập cố ép em lại trái tim đóng băng
Anh không cần em của riêng anh, theo cách anh chưa bao giờ mong muốn
Anh muốn nhìn thấy Hồ Điệp bay lượn phía ngoài khung cửa những chiều buông xuống kìa
Hồ Đjệp phải luôn huyền ảo, tạo cho anh cảm giác say mê
Tại sao em không cố làm điều đó mà lại lạc lối quên hướng bay về
Anh không cần em bên anh mãi, anh cần Hồ Điệp bay nhảy hát ca
Đừng tự cho phép bản thân cái quyền giày xéo tâm can của anh nữa mà
Em bay thêm một lần nữa, để anh nhìn ngắm em được hay không?
Trả cho anh Hồ Đjệp trong gió vẫn luôn múa hát dù trời mây giông
Anh muốn thấy em một lần nữa, trong những bộ cánh như một thiên thần
Đừng lười biến nằm ì ở đó, đừng cố tỏ vẻ mình đang thiển cận
Hồ Đjệp của anh khỏe mạnh không nằm bất động trong chiếc áo xanh đâu
Mở mắt ra nghe anh nói chuyện anh đã cho phép em bỏ rơi anh đâu
Muốn bỏ thì theo hướng gió, cứ bay nhẹ nhàn tìm một nơi khác
Bay khỏi anh một cách đường hoàng, đừng nằm ở đây làm anh tan nát nữa