Hò ơ... Hò
Thương em anh nỏ biết mần răng
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười
Trông trăng mãi chán rồi thì mà thương chi thương lắm thương ri
Trời mưa đêm ơ thổi, vẫn đi tìm nàng
Hò ơ... Hò
Ra về nước mắt như mưa
Đành duyên, đành phận mà chưa đành lòng
Ra về lòng những khóc thầm
Mà năm thân áo ơ mỏng, thì ướt đầm cả ơ năm
Chứ khi mô lươn lên rừng làm tổ
Vượn chèo lái đi buôn
Rồi thì đậu gãy cánh cơn
Nước thì đổ thấm lá môn
Chuột thì khoét thủng Hoành Sơn
Anh với em xa ngái
Bạn với mình ơ xa ngái
Nước sông Lam rồi mới vời vợi
Hồng Lĩnh núi rồi mới điệp trùng
Lòng như núi rồi mới nhớ non
Dạ như bể rồi mới nhớ sông
Chua ngọt cũng rồi mới đã từng
Lòng đã hẹn rồi mới một lòng
Ta nhất tâm rồi mới đợi bạn
Tta một lòng ơ đợi bạn