Verse 1:
Đêm nay chưa ngon giấc vì còn lo chuyện ngoài chiến trận.
Mang mấy mươi năm tuổi trẻ dành tặng đất nước không ngại cống hiến thân.
Lo đàn cháu nhỏ còn non trẻ nhưng phải chịu sống đói rách.
Nghiên cứu tư liệu cho cuộc Cách Mạng nhiều lần ngủ quên đầu gối sách.
Ra đi tìm đường cứu nước 1911 chia tay Việt Nam “Nhà Rồng”.
Đất khách quê người nhưng Bác lại thích viết sách chê cười.
Chế độ thực dân nhìn toàn cảnh qua báo “Người Cùng Khổ”.
Không thích sung sướng và vì nhân dân nên Người cùng khổ.
Lãnh tụ vĩ đại…có 1 ước muốn thật cao cả.
Mong dân no ấm không còn mù chữ Bác chịu cực khổ không sao cả.
Lãnh tụ vĩ đại…không cần nhà rộng, sống trong bản làng.
Rừng núi Việt Bắc bầu bạn trăng rừng cuộc sống vẫn an nhàn.
Lãnh tụ vĩ đại…làm thơ không cần là thi sĩ.
Cứ thả hồn ra khỏi song sắt tự do vui chơi trong suy nghĩ.
“Trong đầm gì đẹp bằng sen. Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.
Hook:
Việt Nam nhớ mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam hát mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam vang mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Vẫn sống mãi trong lòng người, Hồ Chí Minh
Verse 2:
Đốt que diêm Bác cũng nghĩ đến giọt mồ hôi người lao động.
Nhìn anh lính trẻ chia tay mẹ già, tạm biệt bạn gái Người đau lòng.
Sung sướng vỡ tung là khi người cầm luận cương của Lê-nin không nói nên lời.
Cách mạng tháng Tám vẻ vang miền Bắc tuy miền Nam bom đạn vẫn còn bay khắp trên trời.
Nhưng, 2/9/1945 dường như mọi thứ đều đổi khác.
Vẫn chiếc áo đó vẫn Con Người đó nhưng Tổ Quốc rẻ sang lối khác.
Người tự hào về dân tộc ta, khẳng định thẳng thừng 1 chủ quyền.
Độc lập tự do là đây, Pháp,Mĩ cứ muốn xâm phạm? Không đủ quyền!
Hôm đó, đẹp làm sao, trời ấm đầy nắng.
Bác đứng trên bục:“ Hỡi đồng bào..” đồng bào dưới đấy lắng nghe
Từng câu từng chữ vài giờ đồng hồ vẫn còn thấy ngắn.
Thời khắc lịch sử vàng son làm lòng nhân dân quên cả mây trăng.
Cả Sài Gòn cũng tụ họp lại tại nhà thờ Đức Bà.
Nhưng do truyền thông thời đó nên không nghe được lời Bác nơi xa.
“Người ngắm trăng soi ngoài cửa số,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.
Hook:
Việt Nam nhớ mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam hát mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam vang mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Vẫn sống mãi trong lòng người, Hồ Chí Minh
Verse 3:
Từng câu nói Bác nói với dân tộc ta như dòng thác trôi.
Là vĩnh cửu, là chân lí không thể nào đổi khác nổi.
Không thần thánh, không nhiệm màu, chỉ cần giữ vững lòng tin.
Bác cháu ta làm đc tất cả dùng hết sức lực gồng mình.
1969 đất nước yên bình ở lại đây chơi nhé Bác ơi!
Sao Người lặng lẽ ra đi chỉ để lại đây một cơn gió mát trời?
Nếu ai đó hỏi vũ trụ bao la hết thảy có bao nhiêu mặt trời.
Thì tôi nói 1 nhưng lăng Hà Nội đang giữ một Vũ Trụ thứ 2!
Nếu Bác còn ở nơi đây, thì chấp cả hội Trung Quốc.
Một lời kêu gọi bao nhiêu đồng bào anh dũng thể hiện lòng trung quốc.
Để Bác dạy cho tụi Tàu thấy 67 năm trước Bác làm như thế nào.
Đất nước là cơ thể sống và mỗi nhân dân cũng là 1 tế bào.
Là đoàn kết, bên nhau đến cùng mặc kệ cho chân bị vướng lại.
Khẳng định câu cuối cho dân Tàu thấy Việt Nam tao thích vượt chướng ngại.
“Sáng ra bờ suối tối vào hang. Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng. Cuộc đời cách mạng thật là sang”.
Hook:
Việt Nam nhớ mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam hát mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Việt Nam vang mãi tên Người, Hồ Chí Minh
Vẫn sống mãi trong lòng người, Hồ Chí Minh