Thu Thuỷ: Tại sao biết sẽ buồn đau? (vì thiếu em vì nhớ em anh cần em)
Tại sao lại vẫn tin?
Tại sao biết sẽ hờn ghen?
Để trong long tái tê …
Cớ sao em lại yêu cớ sao em cần có anh thôi.
Người yêu hỡi trống vắng lệ rơi
Quang Vinh: Tại sao biết sẽ buồn đau?
Tại sao lại vẫn tin?
Tình yêu sẽ mãi bền lâu giờ trong lòng đớn đau.
Cớ sao anh lại yêu?
Cớ sao anh chỉ có em thôi?
Vì anh mãi yêu em vẫn mãi cần em …
Thu Thuỷ: Giấu nước mắt trong tim khi vắng xa anh rồi. Tình yêu anh đổi thay …
Quang Vinh: (người yêu) Vì em không nói cũng không ưu tư.
Làm sao để trong long anh hiểu em?
Thu Thủy: Sẽ mãi mai yêu anh như phút giây ban đầu.
Người yêu ơi biết chăng ?
Quang Vinh: Dù em không nói cũng không tin vào anh …
Thì xin hãy thôi … hiểu lầm .
Thu Thủy: Cơn mưa qua đây làm long em thêm quặn đau. Những hờn ghen giúp em nhận ra em còn yêu và rất cần anh. Nhưng anh ơi có khi nào những hiểu lầm sẽ khoảng cách giữa chúng ta xa hơn