1. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi đúng không anh ơi?"
Là điều em nói lúc em muốn chúng ta xa rời
Anh không dám trả lời tin nhắn ấy
Cứ giả vờ như mình chẳng nhìn thấy đâu
Anh thương cho mối tình của hai đứa phải kết thúc như vậy sao?
Thời gian trôi như gió vội bay qua trời
Nhiều chuyện anh cứ chôn thật sâu chẳng muốn mở lời
Ngày ngày lo cho tương lai
Nhưng em cứ ngỡ anh đã có ai
Bên nhau cả quãng đường dài mà giờ em nói em muốn dừng lại.
ĐK:
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ: "Em không quan trọng"
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng cuộc đời anh như con số 0
Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon
Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn
Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu?
"Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau?"
Có phải ngay lúc đầu, em đã chẳng chọn anh đâu?
Anh vẫn muốn ngày thành công, sẽ được che chở em
Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh'
Liệu có quá nhẫn tâm?
2. Mọi chuyện buồn, mình sẽ vượt qua phải không em à?
Là điều anh muốn, nhưng anh chẳng thể nói ra
Anh không muốn mình, phải quên mất hết
Chẳng muốn mình trôi khỏi ký ức của em
Anh thương cho người con gái, cạnh bên anh dẫu chẳng có tương lai.
Có những đoạn đường, ta buộc phải bước một mình em à
Có những nỗi niềm anh gửi vào gió chẳng muốn nói ra
Không ai muốn phải chia xa, rồi làm bạn với người mình yêu nhất cả
Bên nhau bao lâu vậy mà, một vài câu nói, em bỗng xa lạ
ĐK:
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ: "Em không quan trọng"
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng cuộc đời anh như con số 0
Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon
Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn
Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu?
"Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau?"
Có phải ngay lúc đầu, em đã chẳng chọn anh đâu?
Anh vẫn muốn ngày thành công, sẽ được che chở em
Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh'
Liệu có quá nhẫn tâm?
ĐK:
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng cuộc đời anh như con số 0
Em vẫn còn thương anh đúng không?
Cuộc đời bao lo toan anh chẳng muốn phiền lòng
Năm tháng có quay lại không? Hay chỉ cho ta thêm một khoảng trống
Dành hết thanh xuân này bên nhau, bây giờ thanh xuân ấy nơi đâu?
Có phải ngay lúc đầu, ta vốn chẳng dành cho nhau?
Anh không muốn em phải đau, phải đợi anh quá lâu
Chờ đợi từng lời hứa, anh chẳng thể tin bản thân mình được nữa
Vậy ta kết thúc được chưa?
1. [G] Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn [D] thôi đúng không anh ơi?"
Là [Em] điều em nói lúc em [Bm] muốn chúng ta xa rời
Anh [C] không dám trả lời [D] tin nhắn ấy
Cứ [Bm] giả vờ như mình [E7] chẳng nhìn thấy đâu
Anh [Am] thương cho mối tình của hai đứa phải [D] kết thúc như vậy sao?
[G] Thời gian trôi như gió vội [D] bay qua trời
Nhiều [Em] chuyện anh cứ chôn thật [Bm] sâu chẳng muốn mở lời
Ngày [C] ngày lo cho tương [D] lai
Nhưng em cứ [Bm] ngỡ anh đã có [Em] ai
Bên [Am] nhau cả quãng đường dài mà giờ em [D] nói em muốn dừng lại.
ĐK:
Anh phải làm [G] gì để em đừng nghĩ: "Em không quan [D] trọng"
Nuốt hết đắng [Em] cay vào trong lòng cuộc đời anh như con [Bm] số 0
Cha mẹ [C] già vất vả, đêm [D] ngủ chẳng ngon
Phận làm [Bm] con anh đây chữ [Em] hiếu chưa tròn
Anh [Am] phải bù đắp cho em bao nhiêu để [D] em chẳng còn thấy thiếu?
"Dành hết cả [G] thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên [D] nhau lúc mai sau?"
Có phải [Em] ngay lúc đầu, em đã chẳng chọn anh [Bm] đâu?
Anh vẫn muốn [C] ngày thành công, sẽ [D] được che chở em
Còn em [Bm] đợi ngày đó để [Em] có thể yên tâm [Am] rời xa anh'
Liệu [D] có quá nhẫn tâm?
2. [G] Mọi chuyện buồn, mình sẽ vượt [D] qua phải không em à?
Là [Em] điều anh muốn, nhưng anh [Bm] chẳng thể nói ra
Anh [C] không muốn mình, phải [D] quên mất hết
Chẳng [Bm] muốn mình trôi khỏi [Em] ký ức của em
Anh [Am] thương cho người con gái, cạnh bên anh [D] dẫu chẳng có tương lai.
[G] Có những đoạn đường, ta buộc phải [D] bước một mình em à
[Em] Có những nỗi niềm anh gửi vào [Bm] gió chẳng muốn nói ra
Không [C] ai muốn phải chia [D] xa, rồi làm bạn [Bm] với người mình yêu nhất [Em] cả
Bên [Am] nhau bao lâu vậy mà, một vài câu [D] nói, em bỗng xa lạ
ĐK:
Anh phải làm [G] gì để em đừng nghĩ: "Em không quan [D] trọng"
Nuốt hết đắng [Em] cay vào trong lòng cuộc đời anh như con [Bm] số 0
Cha mẹ [C] già vất vả, đêm [D] ngủ chẳng ngon
Phận làm [Bm] con anh đây chữ [Em] hiếu chưa tròn
Anh [Am] phải bù đắp cho em bao nhiêu để [D] em chẳng còn thấy thiếu?
"Dành hết cả [G] thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên [D] nhau lúc mai sau?"
Có phải [Em] ngay lúc đầu, em đã chẳng chọn anh [Bm] đâu?
Anh vẫn muốn [C] ngày thành công, sẽ [D] được che chở em
Còn em [Bm] đợi ngày đó để [Em] có thể yên tâm [Am] rời xa anh'
Liệu [D] có quá nhẫn tâm?
ĐK:
Anh phải làm [G] gì để em đừng nghĩ em không quan [D] trọng
Nuốt hết đắng [Em] cay vào trong lòng cuộc đời anh như con [Bm] số 0
Em vẫn [C] còn thương anh đúng [D] không?
Cuộc đời [Bm] bao lo toan anh chẳng [Em] muốn phiền lòng
Năm [Am] tháng có quay lại không? Hay chỉ cho [D] ta thêm một khoảng trống
Dành hết [G] thanh xuân này bên nhau, bây giờ thanh [D] xuân ấy nơi đâu?
Có phải [Em] ngay lúc đầu, ta vốn chẳng dành cho [Bm] nhau?
Anh không muốn [C] em phải đau, phải [D] đợi anh quá lâu
Chờ đợi [Bm] từng lời hứa, anh [Em] chẳng thể tin bản [Am] thân mình được nữa
Vậy [D] ta kết thúc được chưa?