Dậy đi em, dậy nghe anh nói có được không?
Xin đừng lặng im với tiếng kèn trống say giấc mộng mà
Em có nghe thấy không tiếng mẹ đang gọi em dậy đó?
Em có nhìn thấy không nước mắt của cha đang rơi đấy?
Em dậy đi mà
Dậy đi em em đừng ngủ say em dậy nhìn anh có được không
Em dậy đi em xin đừng lặng im với tiếng kèn trống say giấc mộng
Em dậy đi em dậy nghe anh nói xin đừng bỏ anh mà đi trước
Em dậy đi em đừng để mẹ cha nước mắt lăn dòng thân gầy guộc
Khi người tóc bạc tiễn người tóc xanh đi về phía xa nơi chân trời
Còn lại được gì ngoài đống tro tàn lạnh lẽo cô đơn ai còn đợi
Ai phụng dưỡng cho cha tuổi già ai chăm sóc mẹ khi bệnh ốm đau
Ai đi cùng anh ai ôm anh chặt trên chiếc honda ngồi phía sau
Ai là người cùng anh tô vẽ hoàn thiện bức tranh vẫn còn dang dở
Ai là người hứa mãi bên anh nhưng giờ sự thật anh đâu có ngờ
Năm canh rồi anh vẫn còn ngóng em về tiếng xe ở đầu ngõ
Khác với thường lệ là hình bóng em giờ đây chỉ còn lại tiếng gió
Sao em không về, không cho anh thấy sao cứ để anh trông chờ vậy?
Sao em đi mãi, sao nằm im lặng… anh biết chia sẽ cùng ai đây?
Em ra đi độ tuổi trăng tròn với bao khát vọng của tuổi trẻ
Còn bao hoài bão, còn bao mơ ước sao em không làm bất động thế
Sao đêm nay cô đơn
Sao đêm nay không ai một mình em cứ lang thang
Nơi đâu chỉ còn tiếng gió bay ngang qua đây
Em luôn nói ra những điều đó anh biết mà
Trăng đêm nay không sao
Em thì đang nơi đâu còn anh vẫn cứ lang thang với trời
Và anh sẽ mãi không tin người đó chính là em
Đã bốn mùa xuân hai mùa hạ sao anh vẫn chưa thấy em
Chốn phong trần anh như người lạ mở nụ cười anh ém thay
Thay vì buồn, thay vì khóc thay vào đó mình cười hé
Thời gian qua anh vẫn còn nhớ lời hẹn năm nào mùa hè cưới
Anh vẫn nhớ những lời em dặn hãy tự chăm sóc cho riêng mình
Nếu lỡ một mai không em bên cạnh hãy tìm người tốt cạnh bên mình
Hãy tìm người xây đắp tương lai và cùng họ sống cảnh yên bình
Ở chốn hồng trần còn nhiều cô gái sẽ nắm chặt anh đừng kiên định
Cho anh xin lỗi anh không làm được hình như anh thấy em đâu đấy
Sao em nỡ bỏ anh giữa dòng đời lưng chừng một mình anh đây đấu
Sau tất cả anh không tin được bi kịch lần nữa đã xảy ra
Căn bệnh hiểm nghèo cướp em đi mất thể xác bây giờ phải rải xa
Về nơi có gió, có sóng, chẳng có tiếng người em từng thích
Em thích một mình, em thích yên tĩnh đừng ai kêu gọi cho tình thức
Người còn thương anh luôn mong đợi cuộc đời khi nào mới dứt đây
Mong ngày mai em yêu quay lại để nối tơ hồng đã đứt dây
Sao đêm nay cô đơn
Sao đêm nay không ai một mình em cứ lang thang
Nơi đâu chỉ còn tiếng gió bay ngang qua đây
Em luôn nói ra những điều đó anh biết mà
Trăng đêm nay không sao
Em thì đang nơi đâu còn anh vẫn cứ lang thang với trời
Và anh sẽ mãi không tin người đó chính là em