Ngày qua ngày, vươn mình tỉnh giấc mơ dưới ánh ban mai.
Tôi thắt chặc chiếc cà vạt quanh cổ áo.
Để mỗi khi bước vào cánh cửa lớp học quen thuộc
...Niềm tự hào nhỏ khẽ thắp tên trong lòng
Rồi một cơn gió cứ thế tràn vào cuộc sống giản dị ấy.
Tôi có thể nghe thấy nó
Và còn cảm nhận được nó
Nhưng cảm xúc cứ dâng trào trong trái tim này
Tôi chợt hiểu rằng điều đó đã đến
Giốngnhư hàng ngàn vì sao đang dần tan biến mãi mãi
Tôi ngước nhìn bầu trời
Vẫy tay chào
Và thầm chúc bình an.