Sánh vai bên nhau nơi miền đồng xanh ngát hương
Để đưa em đi đến chốn thiên đường
Trái tim như tan trong ngàn muốn giấc mơ
Và cho em quên bao nỗi mong chờ.
Người hỡi .......... sao anh vội đi không nói chi.........
Tuy trong lòng em chút tiếc nhớ..........
Mãi mãi về sau luôn có nhau.............
lk:
Em yêu buổi tối đi về cười nói với bạn bè
Cầm tay nhau đùa vui ôi hanh phúc giản đơn
Em yêu một sáng mưa lạnh ngồi hát trước hiên nhà
Đàn ca thật hồn nhiên tim em quên hết ưu phiền
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Có khi em tin anh là hạnh phúc của em
Nhưng quanh em vẫn có bao người
Phía xa xôi kia con đường dài em sẽ qua
Tương lai tươi sáng đang chờ.
Người hỡi .......... sao anh vội đi không nói chi.........
Tuy trong lòng em chút tiếc nhớ..........
Mãi mãi về sau luôn có nhau.............
lk:
Em yêu buổi tối đi về cười nói với bạn bè
Cầm tay nhau đùa vui ôi hanh phúc giản đơn
Em yêu một sáng mưa lạnh ngồi hát trước hiên nhà
Đàn ca thật hồn nhiên tim em quên hết ưu phiền
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Thời gian sẽ xóa những ưu phiền đôi lúc trót mang
Rồi chờ đón tương lai sáng tươi
Và em còn yêu đời hơn xưa
Khi em luôn biết rằng............
Người hỡi .......... sao anh vội đi không nói chi.........
Tuy trong lòng em chút tiếc nhớ..........
Mãi mãi về sau luôn có nhau.............
lk:
(Em yêu buổi tối đi về cười nói với bạn bè
Cầm tay nhau đùa vui ôi hanh phúc giản đơn
Em yêu một sáng mưa lạnh ngồi hát trước hiên nhà
Đàn ca thật hồn nhiên tim em quên hết ưu phiền).... 2 lần
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi
Và hạnh phúc trong em là những niềm vui nhỏ bé thôi