Chưa bao giờ Anh có dự định bước cùng ai khác ngoài em , một mình rồi cũng quen . Bởi duyên mình chưa đến, Anh thích tự do , thích buôn bạt trên những khuôn nhạc anh viết nơi đó Anh còn có Em , thú thật Anh vẩn còn Yêu Em tha thiết . Anh chưa từng bỏ lại quá khứ nơi ta vẩn luôn cần nhau , quả thật khi trở lại đó cảm giác Anh mới như lần đầu . Anh vẩn luôn là " Khói " của Em đấy thôi , vẩn chân thành , không thay đổi , Anh vốn dĩ bất biến cả khi Em buông tay anh vội . Bằng cách Em nói là tùy duyên Anh không tin vào Tình Yêu . Anh chỉ tin Em mà thôi , tin rằng lúc này đây , Anh đã Yêu Em thật nhiều , Em biết không ? Có những ngày Anh gục ngã , ôm nỗi buồn trên vai rồi nhận ra đã Yêu Em thật lạ . Anh chỉ muốn nói là Anh cần Em , Hôm nay ... Lúc này , ngày mai ... Đừng bao giờ rời xa. Em nhẹ nhàng ... Nhưng lạnh hơn Hoa Tuyết , ấm áp hơn mùa xuân và quan trọng hơn khi Anh biết... Em xua tan mọi lo âu , mang nắng ấm về bên Anh . Anh Yêu Em nhiều hơn thế ... Không biết Em có Yêu Anh ! Anh đùa Thôi ! Em đừng buồn để rồi tự kỹ , vì dám Yêu dám khổ ... Phải bản lĩnh lên Em nhỉ ? Em nghĩ thử coi Anh có đáng ghét lắm không ? Anh đâu quá vô tâm đâu Em , chỉ là do hiểu lầm chất đống ... Ta lại quay về vị nắng cảm giác Vị nắng còn vương ... Hẹn thề ta cùng bỏ lại hạnh phúc đã đi ngược hướng Ta đi được chưa? Dẫu cho tim ta sẽ đi lạc đường Chênh vênh ta hỏi? Liệu ai còn nhớ yêu thương? Mùa hạ a vẫn còn mong, nụ cười vội vã bỏ quên Ngược theo nỗi nhớ, giăng kín vừa kéo về đến Mùa còn mong nắng, yên ấm quên cách gọi tên Bão tố vội vàng ôm lấy anh, bình yên vẫn chưa kịp đến Ta còn lại gì đâu? Bầu trời chỉ còn lại vết xước Anh cố ôm lấy vào lòng, nhưng gió bắt chân đi ngược Anh sẽ vẽ những vệt nắng khi nỗi buồn chưa kịp lớn lên Giấc mơ sẽ vẫn ở lại? Khi đôi chân em nhẹ nhàng đến Anh đặt nỗi nhớ lên đôi tay MONG MỎI chờ ngày em về Có lẽ thời gian làm nhoà, nên nuối tiếc vẫn thường hay ghé Nếu tất cả vẫn còn chờ, lời hứa sẽ còn vẹn nguyên Nếu vô tình ta thấy đc nhau, bỡ ngỡ sẽ vội tan biến Anh chạm vào nắng, Để 1 lần nữa ta tìm thấy nhau Một nửa hạnh phúc trọn vẹn , một nửa trở về nơi ta bắt đầu Anh mang theo nhung nhớ để bước qua em – khoảng tối màu Tâm trí ta bị giữ kẹt nơi giọng nói vẫn còn in sâu Ta còn mang lầm lỗi, là bạn thân nhất với đêm dài Nỗi buồn nép sau đôi mắt với những mảnh vỡ còn sót lại Hạnh phúc nó chưa từng đến vậy tại sao ta vẫn còn mơ? Kí ức chỉ là khoảng nắng, ta còn chờ đến bao giờ ( em …)?