Ngày xưa ở nơi làng quê chuyện một thằng bé chỉ biết vui đùa
Lớn lên lại đi làm xa quê nhà... để rồi bỏ quên yêu thương....
Từ ngôi nhà kia là trông là mong, mẹ nó vẫn thế từng ngày
Nắng mưa bà vẫn ngồi đó âm thầm,, chờ người con nơi phương xa
Khi mà tôi nhận ra... rằng thời gian qua đã quá vô tâm
Để gánh nặng đã tím bầm cả trên hai vai...
[DK:]
Mẹ ơi con đã sai rồi
Vẫn biết giờ đây mẹ vẫn đang ngồi.. ngóng theo từng bước chân đi, và đau nhiều hơn khi con vấp ngã
Chỉ mong thời gian ngừng trôi... để cho mẹ tôi không thêm già cỗi
Gió ơi hãy nói với mẹ ngàn lời yêu thương