Em đâu biết khi em ra đi, lòng anh đau, đau đến thế nào. Anh cứ ngỡ thế giới xung quanh sẽ không còn ai cần đến anh. Em đâu biết khi em đi rồi, tưởng như mình sẽ gục ngã mà thôi, nhưng anh vẫn cười vui vì biết anh cần có em. Em đâu biết khi em ra đi, lòng anh đau, đau rất là đau. Anh cứ ngỡ anh sẽ quên em mà vẫn không thể quên được em. Cố gắng quên đi một người đã yêu. Cố gắng quên đi bao nhiêu tháng ngày. Anh phải làm sao? Anh biết phải làm sao? Em nói đi... Vì anh chỉ muốn em sẽ hạnh phúc cùng người ấy khi ở bên người ta. Vì anh chỉ muốn em sẽ yên vui, không cần nhớ đến anh nơi này đâu. Vì anh chỉ muốn em sẽ hiểu rằng anh không thể lo cho em như người ta. Nên anh phải cười vui, nên anh phải cố cười vui. Em hiểu không? Vì anh chỉ muốn em sẽ hạnh phúc dù lòng sẽ không quên được em. Vì anh chỉ muốn em sẽ yên vui dù lòng sẽ đau thật đau, người ơi. Vì anh chỉ muốn em sẽ hiểu rằng trái tim này vẫn yêu em đậm sâu. Vậy mà phải cố quên em, phải cố quên em đến suốt đời.