Em không nghĩ đôi ta lại chia tay dễ dàng đến thế
Từng giọt lệ vẫn lăn dài trên khóe mi
Nơi phòng tắm, chiếc bàn chải của anh đã không còn
Mùi hương ấy cũng đã không còn ở đây nữa
Em chỉ muốn nói rằng “Em yêu anh”
Nhưng giờ số điện thoại của anh chẳng liên lạc được nữa
Những kỉ niệm trong bức hình cũng đã rời xa
Từng sợi tóc cũng bay đi trong gió
Lang thang trên con phố với tâm hồn trống rỗng
Và với những giọt lệ không ngừng tuôn trào
Anh không còn ở đây nữa, em cũng chẳng thể thở được
Anh không còn bên em nữa, em cũng chẳng thể đứng vững
Em đang dần chết mòn nơi đây, nhưng anh đang ở nơi nào?
Anh không còn ở đây, nụ cười không thể hiện được trên khuôn mặt em
Anh không còn nữa, em căm ghết bản thân mình gục ngã như thế này
Giờ em chẳng còn nơi nào để nương tựa nữa
Ngày qua ngày, sao em lại càng tàn úa như một kẻ ngốc thế này?
Chỉ như một bông hồng tàn lụi, không có anh ở bên
Em chỉ biết nói rằng “Thật đau đớn, cô đơn và buồn bã”
Một lần nữa, em lại rơi vào giấc mộng với hàng lệ trên mi
Em hận hình ảnh say khướt và quỵ ngã của bản thân
Chẳng thể cãi nhau với anh dù em rất muốn
Bây giờ anh đã đi, đã xa em thật rồi
Em đã chẳng còn ai để chuyện trò được nữa
Xin anh hãy quay về bên em!