Ánh sáng dần dập tắt trong người nhòa lối đi
Muốn thét …lên nỗi tuyệt vọng… xác thân hòa vào ..mây trời
Mọi thứ xung quanh tôi có vô vàn ánh nhìn đầy xa lánh
Chỉ biết ngậm ngùi lặng im và chờ đợi hòa theo cát bay về phương nào
Tưởng chừng cuộc đời cô đơn đến hơi tàn phai
nào ngờ người tốt bên cạnh vẫn còn tồn tại
hỏi đời mấy ai giúp người vượt qua khó khăn… trong đời
Tìm người đâu dễ đâu một kiếp nhân sinh
Dk
Lòng người vốn nhỏ nhen sợ lắm bao ưu phiền
Dù là có thân như anh em
Mỉm cười trước cái danh lợi phồn hoa ….trong kiếp người
Khi hết rồi biết có còn ai bên ta
Một mình giữa nỗi đau ..còn ai tiếc thương lệ sầu
Từng là người thân chung dòng máu
Buồn vì tình nghĩa nay như cơn gió bay về phương nào
Tôi mỉm cười,vui với đời… mình tôi