Lặng nghe đêm đến, lặng nghe từng cơn gió về.
Dường như đâu đó còn vang lên tiếng thở than.
Thời gian như thế lặng lẽ ru ta ngủ mê.
Vào cõi như vô chiều đến biết em mãi vô vọng.
ĐK:
Năm tháng qua chờ mong mõi mòn.
Đếm lá rơi trong ánh mắt buồn.
Mỗi sớm kia chợt vui thấy em.
Tỉnh giấc ra mới biềt mình đang trong mơ.
Em đã không còn trên cõi đời.
Yên giấc cho ngàn thu gió buồn.
Đêm khóc than mình anh đớn đau.
Nước mắt rơi vô vọng.