Giọt nắng trong anh chính là em…
Nụ cười xóa bỏ màu đen
Dù làn gió hòa vào đêm…
Đôi tay anh vẫn biết phải nắm chặt vào đâu
Oh…
Dù bao nhiêu lần cãi vã…
Dù bao nhiêu lần phải xa…
Dù ngày mai phải trải qua bao nhiêu đau đớn…
Ta vẫn thuộc về nhau
Bởi vì anh biết thời gian bấy nhiêu là quá đủ
Để phủ một màu đồng nhất lên tim mình…
Nên mỗi lần anh viết về chuyện mình, anh chỉ biết phải viết bằng tất cả niềm tin
Xuân-hạ-thu-đông với ai…nhưng với anh chỉ một mùa ấm áp
Từ ngày đầu yêu tới nay…cũng đâu thiếu thị phi để ta giẫm đạp…phải không?
Babe…cứ yêu đi..yêu như không bao giờ biết hối tiếc…
Để lỡ một mai ta lạc mất còn tìm nhau hơn là phải nói lời từ biệt
Anh đã nói với em rằng…tìm người giống mình là không có đâu
Trở nên hòa hợp bằng yêu thương là đủ…chẳng cần cứ mãi làm khó nhau…nhớ chưa?
Dù là hai, ba, bốn hay năm năm…tình yêu này chỉ kết thúc khi em không cần anh nữa
Dù đôi lúc anh đưa tay em không nắm thì anh vẫn ghì chặt vì sức anh vẫn còn thừa
Dù có khi anh chán lắm…nhưng yêu nhau mà dễ dàng từ bỏ thì trên đời này làm gì mà có gia đình
Nên nhiều lần anh chấp nhận đau để vượt qua núi cao tìm mặt trời còn trên đỉnh…
Chỉ cần cả hai ta tin…
Nước mắt là dấu vết bước chân mình cùng đi…
Nụ cười là điểm dừng mà mình cùng nghỉ…
Bờ vai đó là thứ mỗi đứa mình cùng trao
Ngôi nhà mà em ước cũng là thứ mình cùng tạo…
Biết là nói thì dễ hơn làm nhưng không thử thì sao biết ta bước được tới đâu
Chỉ cần em vẫn là giọt nắng, dù nhỏ thôi…cũng đủ để anh thấy tất cả rồi…
Mel:
Dù hoàng hôn buông sau đôi bờ vai
Cơn mưa lại rơi…dù mai…
Mây che mờ con đường dài
Em vẫn ở đây soi lối về…babe…
Niềm vui anh chỉ thế thôi…
Được vòng tay ôm lấy mơ ước của bao người…
Tình yêu…ai biết đâu được chuyện dài lâu
Anh chỉ mong hôm nay vẫn vui bên cạnh nhau
Để mai không sợ đau…vì em…
Là giọt nắng của riêng mình anh…
Right babe?
Anh biết có lúc phải xa rời…
Lạc lối nhưng vẫn nhớ nơi quay về
Đôi mình yêu như thế mà…
Gây rồi hôn nhau miết mà…
Let me tell ya somethings…
Yeah I need you…