Gió Về Miền Xuôi

Trình bày: 

Tuấn Tú


Gió về miền xuôi.
Anh đưa em cuối nẻo đường đời.
Gió đầu non gió lộng đầu ghềnh.
Đường em đi đường nở hoa khắp luống cày.
Trên đường em đi đường nở hoa khắp bốn mùa.

ĐK:
Gió... gió về là về miền xuôi.
Anh đưa em nước lớn nước ròng.
Để em qua sông qua suối thăm chồng.
Gió về miền xuôi qua bốn biển năm ghềnh.
Gió đưa em ngược xuôi.

Em ơi em ơi !
Đường về quê xa mấy bước, đường về quê xa mấy nẻo.
Mà sao người nỡ bỏ ruộng đồng.
Trên đường em đi đường nở hoa khắp luống cày.
Trên đường em đi đường nở hoa khắp bốn mùa.

1.Gió về miền [Am] xuôi anh đưa [D] em cuối nẻo cuối [Am] đường
Gió đầu [D] non gió lọt đầu [Am] ghềnh
Đường em [G] đi đường nở hoa khắp luống [Em] cày
Trên đường em [G] đi đường nở [E7] hoa khắp chiến [Am] trường

2. [Am] Gió! gió về là về miền [A] xuôi
Anh đưa [C#m] em nước lớn nước [F#m] ròng
Để em qua [D] sông qua suối thăm [E7] chồng
Gió về miền [Am] xuôi qua bốn vịnh năm [D] vòi
Đón đưa đưa ngược [Am] xuôi

3. Em ơi em [C] ơi! đường về [D] quê xa mấy bước
Đường về quê xa mấy [Am] nẽo mà [G] sao người nỡ [Am] bỏ quên [D] đường
Trên đường em [G] đi đường nở hoa khắp luống [Em] cày
Trên đường em [G] đi đường nở [E7] hoa khắp bốn [Am] mùa


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trữ Tình


Nghe thêm