Chẳng lẽ ông trời gieo tình biệt ly
Chẳng lẽ ông trời, gieo chuyện sầu bi
Phải chăng, tôi mang lầm lỗi
Phải chăng, tình tôi có tội
Để bây giờ, đường yêu rẽ lối.
Hay bởi do mình, vội vàng trầu cau
Trong lúc đôi mình, chưa thật hiểu nhau
Người mơ, ngọc ngà châu báu
Người xem, thường chữ sang giàu
Hai giấc mộng, âm thầm lìa nhau.
[Đk]:
Bây giờ tôi đã hiểu ra
Tình yêu xưa và nay khác xa
Ngày xưa, yêu nhau vì chữ tình
Còn ngày nay, không tiền, thì chẳng mơ
Hai chữ cao sang
Chỉ uổn công thôi
Mấy ai đâu dám yêu người nghèo.
2.
Phân biệt sang hèn, tình cũng gieo neo
Ai oi, cứ vậy mà theo
Mơ chi, ngược thác lên đèo
Khi đôi, tay trắng bọt bèo
Xin ai đừng, mơ mộng trèo cao.