Khi vừa sinh ra, lần đầu thấy ánh sáng, tâm hồn từng người trong sạch như tấm giấy trắng vẹn nguyên mong manh.
Trôi theo, dòng cuộc sống, tấm giấy kia, phải trải qua nhiều, cạm bẫy, làm tì vết, những vết nhơ, (những vết thương).
Chorus:
Gi rách ê chề, vẫn phải giữ lề, không đánh mất lí trí con tim. Cám dỗ trong đời, sa hoa danh lợi, chỉ là phù phiếm thôi.
Giữ bản lĩnh niềm tin trong ta, nở nụ cười trước xót xa. Dẫu khốn khó hiểm nguy phong ba, từng bài học cuộc sống dạy ta vượt qua.
Coda:
Oh… Giữa sáng tối đục trong, đừng chà đạp ganh ghét nhau. Oh hoh… oh… Hãy sống tốt vì nhau, chớ đánh mất lòng người… hah…
Rap:
Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, là giàu sang hay là nghèo khó, là vui sướng hay là đau khổ, thì trong lòng phải luôn tỉnh táo, không thay đổi biến chất đánh mất cái thiện có sẵn trong máu, không nên bon chen tranh đua ganh ghét hãm hại giẫm đạp lẫn nhau. Đời con người như tờ giấy trắng, phai màu theo bánh xe thời gian, những tấm giấy rồi sẽ dày hơn, kinh nghiệm sống cũng sẽ nhiều hơn, dù cho rách khố, dù cho hoen ố, thì cũng phải giữ gìn cuốn sách cuộc đời để lại con cháu ngày sau.
Tục ngữ Việt Nam. Nghèo cho sạch, rách cho thơm. Giấy rách phải giữ lấy lề.