Nhớ tới đêm đầy ánh sáng Hương trong gió tràn mênh mang Giây phút như ngừng thôi rơi Tiếng kinh muôn lời Dáng xinh xinh bao tiên kiều quỳ ngân Thánh kinh ban chiều Trong giáo đường đêm Noel ấy ngàn đời tôi mến yêu Tiếng A men đều âm u Hòa theo gió vàng đêm thu làm xao xuyến tâm hồn quá Thời khắc mơ Thánh giá xa vời lắm với chuông chiều ngân Hồn thánh thót mưa dầm buồn tới âm thầm Nơi giáo đường im bóng tôi thầm mong ngóng Đắm đuối trên làn sóng mắt nàng huyền mơ
Tới chốn xưa nàng vắng bóng, Tôi mơ mắt huyền nhung trông. Bao phút vui thần tiên qua, Thấy đâu bây giờ. Lá êm rơi trên gương hồ, Hình như mối duyên xa mờ. Nay đến làm tôi xao xuyến, Hồi đời tươi sáng êm. Sóng rung rinh hồ xưa đây, Hồn tôi nhớ nàng mê say. Ngày xa ấy u trầm quá, Và chóng qua. Biết đến đâu tìm kiếm, Nối dây tình duyên, Và sóng mắt mơ huyền còn biết đâu tìm. Tôi tiếc thời tươi sáng trôi cùng năm tháng. Trí óc âm thầm nhớ mắt nàng huyền mơ