Anh cứ nghĩ em yêu thật nhiều hóa ra là anh suy diễn bao điều, a nghĩ em chính là tất cả chứ không phải nơi làm anh trượt ngã. A cứ nghĩ a là chàng trai mà em yêu mãi khó có thể phai, nhưng khi em buông cánh tay giật mình mới hay.
Anh mới hay rằng bao lâu nay chỉ là anh ảo tưởng như vậy, anh thấy bao sâu nặng đắm say với em chỉ nhẹ như gió bay, anh (đã) thấy những điều không nên thấy sự thương tổn nỗi đắng cay cứ tràn về trong anh từng đêm.
Em chỉ là cơn gió nhất thời thoảng qua đâu phải là tất cả, anh tôn thờ nuôi dưỡng tháng ngày giấc mơ rồi mọi thứ tan vỡ. Anh thẫn thờ ghép từng mảnh vỡ đã rơi khi em xa mù khơi, hoa tàn nắng tắt bóng đêm dần buông chỉ anh với nỗi buồn.
Anh mới hay rằng bao lâu nay chỉ là anh ảo tưởng như vậy, anh thấy bao sâu nặng đắm say với em chỉ nhẹ như gió bay, anh (đã) thấy những điều không nên thấy sự thương tổn nỗi đắng cay cứ tràn về trong anh từng đêm.
Em chỉ là cơn gió nhất thời thoảng qua đâu phải là tất cả, anh tôn thờ nuôi dưỡng tháng ngày giấc mơ rồi mọi thứ tan vỡ. Anh thẫn thờ ghép từng mảnh vỡ đã rơi khi em xa mù khơi, hoa tàn nắng tắt bóng đêm dần buông chỉ anh với nỗi buồn.
Em chỉ là một giấc mơ anh từng có từng tồn tại mà thôi đâu phải là mãi mãi đẹp như anh mong như anh vẫn mơ mộng giấc mơ nào rồi cũng đến lúc phải tan dẫu có đẹp đến mấy hoa tàn nắng tắt bóng đêm dần buông còn anh với nỗi buồn. ( X2 )