Hôm nay em lại mơ một giấc mơ đã bao ngày mơ thấy
Giật mình tỉnh giấc nhận ra mọi thứ thật mơ hồ
Đêm nay bóng tối lạnh lẽo đã len lỏi qua từng hơi thở
Thời gian như cô đọng vay kín lấy em
Vòng tay của anh, nụ cười của anh
Sao không còn tồn tại mỗi khi em tình giấc?
Em ngả mình theo ánh trăng buông đêm nay
Và hồi tưởng những tháng ngày đã trở nên quá đỗi xa vời.....
Mỗi khi em nhắm mắt lại
Em vẫn cảm nhận được sự dịu dàng của anh
Nhưng anh đã thật sự rời xa khiến em không thể với tới được
Không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi...
Lấp đầy con tim trống rỗng này của em
Cho dù ngày tháng có trôi
Tại sao em vẫn luôn hy vọng...
Thượng đế sẽ gửi anh cho em một lần nữa?
Những tháng ngày được anh ôm trong tay
Xa vời như mù khơi, em không thể với tới
Ngày lại ngày trôi đi lặng lẽ...
Hình bóng anh cứ dần dần nhạt phai
Trái tim hằng lưu luyến vẫn thét gào tên anh
Và chỉ còn lại những mảnh vụn ký ức....
Trong trái tim ngày một héo mòn
Nếu như anh dang rộng hơn đôi tay...
Chắc có lẽ em đã chạm đến được
Nhưng con tim em khóc, vì biết anh không còn ở đây với em nữa
Tuy đau nhưng em vẫn muốn đắm mình vào những ký ức ấy
Vậy nên em sẽ nhắm mắt lại thôi.......