Em Về Với Người

Sáng tác: 

Mặc Thế Nhân

Trình bày: 

Dương Ngọc Thái


Em về với người hết rồi câu chăn gối
Hẹn ước trọn đôi bây chừ riêng một mình tôi
Mơ nhiều ước nhiều để rồi như mây khói
Tình đã vời xa xa vời tiếc thương cũng rồi.

Ôi xa cách từ đây đớn đau đau đớn nào ai hay
Xin miễn sao đời em được vui với duyên tình ai
Anh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh,
không giữ em dài lâu để em lỡ duyên tình đầu.

Em về với người đã vội quên hay nhớ
Ngày đó còn nhau ái ân mơ mộng ngàn sâu
Bây giờ hết rồi em về vui bên nớ
Người đó và tôi chung trời cách nhau mấy đời...

1. Em về với [C] người hết [G] rồi câu chăn [C] gối
Hẹn ước trọn [Dm] đôi bây [G] chừ riêng một mình [G7] tôi
Mơ nhiều ước [C] nhiều để [G] rồi như mây [C] khói
Tình đã vời [Dm] xa xa [G] vời [G7] tiếc thương cũng [C] rồi.

ĐK: [C] Ôi xa cách từ [F] đây đớn [Em] đau đau đớn nào ai [G] hay
[Am] Xin miễn sao đời [Dm] em được [Am] vui với duyên tình [G7] ai
[C] Anh không trách gì [F] đâu có [Em] chăng anh trách đời riêng [G] anh
[Am] không giữ em dài [Dm] lâu để [G7] em lỡ duyên tình [C] đầu.

2. Em về với [C] người đã [G] vội quên hay [C] nhớ
Ngày đó còn [Dm] nhau ai [G] từng mơ mộng ngàn [G7] sau
Bây giờ hết [C] rồi em [G] về vui bên [C] nớ
Người đó và [Dm] tôi chung [G] trời [G7] cách nhau mấy [C] đời.



Nghe thêm