Như giọt mưa mùa thu nhẹ rơi xuống đôi hàng mi dài
Em với cây dương cầm Những âm thanh buồn
Hát lên câu chuyện tình yêu ngày xưa mà nay đã xa từ lâu
Anh người mang niềm vui khi buồn anh đếnanh gần bên cạnh em
Xớt chia vui buồn Đến khi em cười khiến anh vui rồi
Làm lòng em thấy sao ấm áp bao ngày qua.
Đêm về nghe quạnh hiu bước mãi lang thang những con đường
Vẫn còn đây hàng cây xưa ta gặp nhau chiều mưa về
Em thầm mong ngày anh nói với em rằng, rằng anh đã yêu từ lâu.
[ĐK:]
Anh là ánh dương soi là vì sao sáng em thầm mơ
Là người em xớt chia niềm vui có anh rồi
Con đường không còn xa nếu có anh cùng em.
Em nguyện sẽ theo anh, dù trông gai vẫn cố bước qua
Đi đến nơi thiên đường, đi hết cuộc đời này
Và không ai chia cách tình ta, hãy gần em.