1. Sau đêm nay là ta phải xa rời
Người hãy nói với em một lời cuối
Vì sao anh nỡ quên hết tất cả
Để chạy theo những xa hoa bên đời.
2. Trong tim anh giờ khắc ghi về
Một người khác đâu phải là em
Vậy thôi anh ơi đừng nói thêm gì
Lời nói đó chẳng còn nghĩa chi.
ĐK:
Vậy thôi anh cứ cất bước đi đi
Đừng bận tâm đến em làm gì
Để cho em bình yên nơi chốn đây
Hạnh phúc đó đã xa tầm tay.
Thầm mong anh hạnh phúc bên ai
Niềm đau đó rồi sẽ nhạt phai
Cũng chỉ vì em quá khờ dại
Giờ mất nhau biết trách than ai.
(Hôm chia tay nhau mưa rơi rất lâu như nỗi sầu
Đành xóa hết người từng thương rất thương)
1. [Am] Sau đêm nay là ta phải [Em] xa rời
Người hãy [F] nói với [G] em một lời [C] cuối
Vì sao [Am] anh nỡ quên [Em] hết tất cả
Để chạy [F] theo những xa [G] hoa bên [Am] đời.
2. [Am] Trong tim anh giờ khắc [Em] ghi về
Một người [F] khác đâu [G] phải là [C] em
Vậy thôi [Am] anh ơi đừng nói [Em] thêm gì
Lời nói [F] đó chẳng [G] còn nghĩa [Am] chi.
ĐK:
Vậy thôi anh [F] cứ cất bước đi [G] đi
Đừng bận [Em] tâm đến em làm [Am] gì
Để cho [F] em bình yên nơi chốn [G] đây
Hạnh phúc [Em] đó đã xa tầm [Am] tay.
Thầm mong [F] anh hạnh phúc bên [G] ai
Niềm đau [Em] đó rồi sẽ nhạt [Am] phai
Cũng chỉ [F] vì em quá khờ [G] dại
Giờ mất [Em] nhau biết trách than [Am] ai.
(Hôm [F] chia tay nhau mưa rơi rất [G] lâu [Em] như nỗi [Am] sầu
[Dm] Đành xóa hết [G] người từng thương rất [C] thương)