EM ƠI CHIỀU ĐÀ LẠT
Một chiều năm xưa tôi ghé thăm miền đất lạnh
Ghi sâu ân tình cô gái hái hoa sim
Đà lạt thông xanh thấp thoáng chiều sương mù
Cùng em vui đùa trên đỉnh langbiang
Trở lại nơi đây bao nhiêu ký ức năm nào
Bên nhau những chiều soi bóng hát cam ly
Lặng nhìn mây bay sương phủ đôi mình
Giờ đây chỉ còn kỷ niệm phút giây ban đầu
Bên em hôm nào rủ nh-au bờ hồ than thở
Đưa em đến viếng linh sơn
Nguyện đôi mình muôn thủa
Nhớ em muôn chiều
Lặng nhìn bên suối ban chỉ còn hoa rơi lá bay
Chùa trầm ngân vang chuông đêm thanh vắng bên đồi
Như ca khúc nhạc ru phố núi đêm sương
Giờ về phương xa mang nỗi buồn vơi đầy
Rời xa sứ lạnh ai nhớ thương ai hôm nào./