Đối diện và chấp nhận đi em à !
Chẳng lẽ em muốn là anh phải giả tạo đóng kịch cho em xem à ?
Hay anh chỉ là cái bóng của em đi theo em khoe mã với người ta
Ko phải anh...là một người có thể thay thế dù bất kì lúc nào em vẫn nghĩ anh là Super Star
Yo ! Đôi mắt em nên mở...Để có thể nhìn nhận được anh
Như là khi viết một bài hát dở...có nói hết được suy nghĩ trong anh ?
Liệu anh có nên hối hận khi đã nói với em những điều có lẽ là thừa thãi ?
Và em có nên chấp nhận mà ko miễn cưỡng để yêu được anh một con người bừa bãi ?
Đáng ra em nên biết anh ko phải là một người tuyệt vời
Như người ta nói thỳ em lại bỏ qua gạt đi tất cả ko quan tâm miệng đời
Để rồi nhận ra anh ko phải người đánh thức em bằng một tin nhắn mỗi sáng
Hi vọng là em có thể hiểu rõ hơn vì anh đã dối em biết bao ngày tháng
Nhiều lần em ko dám nói...vì em nghĩ là anh đòi hỏi cao
Khoảng cách tạo ra nhưng mà em ko biết em chính là người anh lựa chọn sao ?
Đâu đủ can đảm bởi vì trước đây chỉ xem em như là một người em gái
Ko thể thay đổi vì anh sợ rằng khi mà anh nói ra thỳ anh sẽ mất đi em mãi mãi
Một ngày mai nắng đánh thức em khi anh bước đi...
Bỏ lại nơi đây ngọt ngào vòng tay nhạt mờ xa mãi...
Đường về nước mắt thấm ướt khóe mi hãy quên hết đi...
Dù buồn nhưng cố dặn lòng để quên em nên chấp nhận...
Tình anh biết chẳng thể thiếu em vì lòng đã iêu
Nụ cười ánh mắt thật hiền mỗi đêm chỉ còn nỗi nhớ
Ngày dài anh vẫn một mình bước đi để lại nỗi đau
Sự thật hay cố lừa người vì anh đã ko chấp nhận...
Đáng lẽ em nên hiểu anh luôn dành quan tâm nơi em
Có phải ko ?
Khi em buồn hay khi em khóc thỳ chỉ có một mình anh bên em
Anh đã iêu...iêu rất nhiều...nhưng mà em đâu có hay có biết
Vì anh đã ko thể có đủ can đảm để rồi bây giờ trái tim nuối tiếc
Viết nốt những khúc nhạc dù vẫn biết ta chẳng có ngày sau
Em muốn anh cười nhưng mà miễn cưỡng vì em đâu hay trái tim này đau
Liếc nhìn nhau...Em ko thể nào mà hiểu được anh chỉ qua ánh mắt
Ngày mai anh đi liệu em có buồn vì những thứ hôm nay em đã đánh mất ?
Em xem anh là bạn tốt để tâm sự những khi em buồn
Nhưng em có biết phải làm người thay thế là điều bản thân ko bao giờ anh muốn
Em tìm đến anh kể lể và khóc mỗi khi mà em bị người ta bỏ rơi
Ôm em vào lòng và đành im lặng vì biết lúc này anh ko thể ngỏ lời
Có chắc là khi anh đi...thỳ mãi trong em là duy nhất
Ko còn một ai và cảm nhận được nỗi buồn còn vương trên mi mắt
Có chắc là khi anh đi...thì em sẽ nhớ bóng dáng anh ngày hôm qua
Biết chăng mỗi khi nhìn lại em sẽ nhận ra những lời anh nói ko phải là dối trá
Một ngày mai nắng đánh thức em khi anh bước đi...
Bỏ lại nơi đây ngọt ngào vòng tay nhạt mờ xa mãi...
Đường về nước mắt thấm ướt khóe mi hãy quên hết đi...
Dù buồn nhưng cố dặn lòng để quên em nên chấp nhận...
Tình anh biết chẳng thể thiếu em vì lòng đã iêu
Nụ cười ánh mắt thật hiền mỗi đêm chỉ còn nỗi nhớ
Ngày dài anh vẫn một mình bước đi để lại nỗi đau
Sự thật hay cố lừa người vì anh đã ko chấp nhận...