Theo anh đi về, về nơi đồng quê lúa ngát xanh
Xa xôi mây ngàn, rừng hoa và thơ như bức tranh
Là yêu rồi thương nhiều
Bấy lâu cứ ngóng trông, em đến lại say lòng
Cầm tay này ôm này hôn này,
Ngân nga khúc hát tình say
Người ơi.. ơi..
Đi khắp nơi cùng em dù đâu cũng là nhà
Người ơi.. ơi..
Nơi có anh và em thì đâu cũng như nhà
Chẳng cần đợi ngày giàu có mình mới đi được đâu xa
Chẳng cần nỗi buồn chạm đáy mình mới tìm lại câu ca
Em mang cảm hứng âm nhạc đừng bắt anh đợi lâu la
Và đến ngày mình giàu có nhiệt huyệt này ở đâu ra?
Em là người chọn điểm đến, anh là người nắm tay ga
Nếu bên em là công việc, anh không cần ai thay ca
Cần mẫn và không nghỉ ngơi, bỏ định nghĩa giờ tan tầm
Để bù lại quãng thời gian tâm trí bị nỗi nhớ giam cầm
Không còn âu lo vướng chân, mình tự do bay như cánh diều hoang
Bay để cảm nhận tường tận nét mộc mạc của cảnh chiều tàn
Rồi bắt đầu hành trình lúc quả bóng hồng kia ló lên
Tiếng động cơ thành tình khúc vì sau lưng anh có em
Em có bao giờ thử, thử dừng lại nghỉ trên đám cỏ xanh biếc đường bên
Thử cảm giác mới lạ, thú vị hơn nhiều so với đặt lưng xuống chiếc giường êm
Khi mà tiếng cười nói đôi ta lấp đầy đoạn đường ít người thường qua lại
Anh sẽ nhớ làn gió thổi qua vai em hòa hương tóc với hương hoa dại
Nói anh nghe anh nghe này trái tim ta không thương ai nhiều hơn
Hứa nhau nghe mai sau này bước bên nhau cầm tay mình đi đến cuối
Xa là nhớ nhau, sao ngày rất mau, đêm dài rất lâu, mong được chóng gần
Anh ngồi đếm sao, anh ngồi ngắm mưa, tâm tư đầy vơi, mênh mang buồn rơi..
Người ơi..
Người ơi.. ơi..
Đi khắp nơi cùng em dù đâu cũng là nhà
Người ơi.. ơi..
Nơi có anh và em thì đâu cũng như nhà
Chẳng cần đợi ngày giàu có mình mới đi được đâu xa
Chẳng cần nỗi buồn chạm đáy mình mới tìm lại câu ca
Em mang cảm hứng âm nhạc đừng bắt anh đợi lâu la
Và đến ngày mình giàu có nhiệt huyệt này ở đâu ra?
Vì em là nhà.