Có cơn gió nào lùa vào trong mắt em đó
Có tia nắng chiều làm cho anh thấy long lanh
Nắng hiu hắt buồn, bờ mi ươn ướt như thế
Vì em không khóc đâu, không bao giờ!
Mỗi khi nín lặng là em không muốn lên tiếng
Lúc anh giải bày là em nghe khúc nhạc buồn
Cứ xa vắng hoài, từ lâu anh vẫn như thế
Về tìm em nữa sao, anh đừng mơ!
ĐK:
Chưa ai nghe em khóc, chưa một lần lệ sầu rơi
Dù ai kia đã cho em đợi chờ.
Chưa ai nghe em khóc, chưa hề buồn vì nhớ anh
Tại sao khóc than chỉ vì anh?
Chưa ai nghe em khóc, chưa một lần cần tìm anh
Dù anh đi cứ đi xa vời vợi.
Chưa ai nghe em khóc, khi buồn chỉ một chút thôi
Còn đây với em bao niềm vui!