Ngày thơ ngây đôi ta vẫn hay chung lối về.
Cầm tay nhau cất tiếng hát trên con đường quen.
Rồi hôm nao anh muốn nói yêu em ngất ngây ngất ngây trong lòng.
Mà sao em nỡ thơ ngây cho giá băng tim này…
Mối tình đầu đầy bối rối…
Đầy thương nhớ khi ta bên nhau người ơi.
Lời yêu thương ấy chưa kịp trao…
Người xa xôi mãi bơ vơ mình tôi ngóng trông.
ĐK:
Giờ đây tiếc nuối mãi phút giây lầm lỡ đã khiến gió mây mang em về nơi xa lắm.
Đường xưa nay cô đơn anh đi về hát khúc hát dở dang ngày nào mình có nhau.
Giờ lần trang giấy đã úa, đã phai màu có bóng em thuở nào bên nhau tình đầu bối rối.
Phương trời xa ngày qua em có nhớ anh không?