1. Ôi cô đơn day dứt trong lòng
Chuyện tình mình kể như xong
Không có tia hy vọng dù hàng ngày anh vẫn mong
Và chờ đợi trông ngóng anh không thể nhẹ lòng
Khi tình mình con số không!
2. Em ở đâu? sao anh vẫn mãi u sầu!
Được ở cạnh chẳng bao lâu suy nghĩ đến bạc đầu
Mong sao gặp lại nhau hoài niệm còn chôn dấu
Sao em lại không thấu chăng anh bây giờ!
ĐK: Để cho tình bơ vơ, phút giây người lầm lỡ
Em đã làm ngơ, qua từng ngày anh vẫn nhớ
Lúc ta còn gặp gỡ, trái tim người nên thơ
Anh không biết tương lai em cho anh thẩn thờ!
Cứ yêu rồi chia ly, cớ sao người chẳng nghĩ
Anh đã vội đi, khi chẳng còn chút lý trí
Trách sao mình đa nghi, trách sao mình quan tâm chi
Anh không thể tha thứ cho em chỉ một lần!
Intro: [Am][G]-[F][G]-[Am][G]-[F][G]
1. [Am] Ôi cô đơn day dứt trong [G] lòng
Chuyện [Em] tình mình kể như [F] xong
Không có tia hy [C] vọng dù hàng ngày anh vẫn [Am] mong
Và chờ đợi trông [G] ngóng anh không thể nhẹ [F] lòng
Khi tình [G] mình con số [Am] không!
2. Em ở [Am] đâu? sao anh vẫn mãi u [G] sầu!
Được ở cạnh chẳng bao [F] lâu suy nghĩ đến bạc [C] đầu
Mong [G] sao gặp lại [Am] nhau hoài niệm còn chôn [G] dấu
Sao em lại không [F] thấu chăng [G] anh bây [Am] giờ!
ĐK: Để cho tình [Am] bơ vơ, phút giây người [C] lầm lỡ
Em đã làm [G] ngơ, qua từng ngày anh vẫn [F] nhớ
[Em] Lúc ta còn [Am] gặp gỡ, trái tim người [G] nên thơ
Anh không [Em] biết tương lai em cho anh thẩn [Am] thờ!
Cứ yêu rồi [Am] chia ly, cớ sao người [C] chẳng nghĩ
Anh đã vội [G] đi, khi chẳng còn chút lý [F] trí
[Em] Trách sao mình [Am] đa nghi, trách sao mình [G] quan tâm chi
Anh không [F] thể tha thứ cho [G] em chỉ [Am] một lần!