Đất quê mình có dòng sông xanh soi bóng, có bóng chim nghiêng chở bao ước mơ về đâu, có cả tình ta buồn vui khi lúa mùa lên, quê ấy tuy nghèo mà chan chứa cả tình tôi. Cớ sao người bỏ lại tình tôi nơi ấy, để khúc dân ca nhớ ai hát câu xàng xê, tiếng nhạn kêu sương ngoài đê nước lở sầu vương, em đã đi rồi mình tôi hát mãi lời thương. Đêm hôm nao em đã ra đi, em bỏ sau lưng một chuyện tình còn đang dở dang,em ra đi còn ánh trăng buồn bơ vơ, còn tôi đứng giữa đôi bờ, bên cầu hoàng hôn ngẩn ngơ. Đêm hôm nay nghe khúc dân ca, xin gởi cho ai chân trời nào vài câu hát xưa. Đêm cô đơn còn tiếng sáo buồn bên sông, còn đau xót bởi câu thề hỡi người sao bỏ quê hương.