Bước chân vội vàng, anh đi em sầu miên man
Đắng cay chẳng màng, đợi anh một đời thênh thang
Pháo nghe rộn ràng, thương cho mối tình dở dang
Vậy là từ nay phận duyên lỡ làng
Cánh hoa ngày cài trên tóc em còn ở nơi
Chuyến xe cùng người, bỏ em xa tận mù khơi
Mắt mi một dòng, tuôn rơi khóc lặng người ơi
Tình này em giữ vẹn nguyên suốt đời
Vậy là từ nay duyên tình ta.lỡ
Sẽ không bao giờ còn có nhau
Lầu cao xe sang người đưa đón sớm chiều
Người ở bên anh cho nhiều hạnh phúc
Sẽ quên thôi bóng hình mỏng manh
Ở nơi đây đêm ngày em nhớ về anh
Ngày nào còn thương câu hẹn câu ước
Mắt lung linh đưa tình đến nhau
Giờ trầu cau theo người anh bước đớn đau
Ngậm ngùi trong tim nhưng làm sao giữ
Cố thương anh chỉ càng nhớ thêm
Đành nhìn anh đi còn em sẽ lặng im
Đành nhìn anh đi còn em sẽ … lặng im