Ngược dòng thời gian tôi nhớ về dĩ vãng
Tình đầu nên thơ hợp tan ai có ngờ.
Khi duyên không thành anh bỏ lại mình em
Quên rồi mái nhà tranh
Kỷ niệm mênh mông nổi trôi từng con sóng
Nghèo buồn bơ vơ giàu sang bao kẻ chờ
Anh nơi phương trời vui cùng tình duyên mới
Tôi sầu chơi vơ.
Buồn chi khi tình đã không còn
Người đi xa mãi nơi cuối trời
Người ở lại ôm sầu nặng vai
Nước xuôi dòng sao buồn vẫn vào tim
Thời gian sao trôi nhanh phũ phàng
Lầm than ngược xuôi kiếp cơ hàn
Anh bên người tôi khổ đau riêng mình
Duyên không phận hay bởi nghèo người ơi
Buồn đành vậy thôi khi tim người thay đổi
Đường dài xa xôi bàn chân lê bước vội
Anh đi mất rồi mỗi tôi buồn sớm tối
Tình nghèo đơn côi.