Chiều nào áo tím nhiều quá
Lòng thấy rộn ràng nhớ nguời
Ðường về Việt Bắc bao cách xa
Nhìn về đường lối muôn khó khăn
Ðây núi cao, đây suối sâu
Ðây lá hoa như ngàn xưa
Ðường về ngập gió tha phương
Tiếc đời gấm hoa ta đành quên
màu sắc núi rừng
Qua bao rừng núi anh về đây
Nhớ nhau từng phút, yêu từng giây
Ðường về Việt Bắc xa xôi rừng núi
Nâng phím tơ lên mấy cung lả lơi
Ðường về Việt Bắc xa xa núi đồi
Chiều nào áo tím nhiều quá
Lòng thấy rộn ràng nhớ nguời
Dù đời chinh chiến xa cách nhau
Tình đầu âu yếm quên nhớ chăng?
Anh quên sao, đôi mắt em
Đôi môi xinh, nụ cười tươi
Đường về lả lướt bóng ai
Những chiều gió thu qua mành the
thầm nhắc anh về
Muốn bao tà áo xanh mùa thu
Muốn bao quầng mắt đa tình sao
Lòng dù xao xuyến nhớ em nhiều quá
Anh nhớ tới em những khi chiều xuống
Đường về Việt Bắc xa xa núi đồi