Đời giao liên bước tôi đi dài theo theo đất nước, đường tôi đi núi chênh vênh, có mây bay dưới chân giăng thành. Đời tôi như những con thoi, dệt tình yêu quê hương thống nhất. Đời tôi như cánh chim bay, cánh chim bay suốt dãy Trường Sơn.
Ôi non xanh nước biếc luôn luôn giục chân tôi bước tiếp. Nghĩ cũng lắm gian nguy song khi mà quê hương rớm máu. Dẫu thác lũ băng băng, dẫu bão lũ giông rừng. Dù đường trơn, trời nghiêng hề chi, đường Trường Sơn từng quen nhịp đi, những bước chân coi khinh gian nguy.
Dẫu nắng khét đôi vai, dẫu giá buốt chân tay. Gùi nặng vai đường khuya vực sâu, ngày ngày qua đường mây đèo cao, vẫn vui cùng Trường Sơn mấy thương yêu.
Đời giao liên bước tôi đi dài theo theo đất nước, đường tôi đi núi chênh vênh, có mây bay dưới chân giăng thành. Đời tôi như những con thoi, dệt tình yêu quê hương thống nhất. Đời tôi như cánh chim bay, cánh chim bay suốt dãy Trường Sơn.
Ôi non xanh nước biếc luôn luôn giục chân tôi bước tiếp. Cũng lắm gian nan, xung quanh đạn bom rơi chắn lối. Đất nước vẫn bên tôi, rẽ nối vết chân ai. Đường Trường Sơn thuộc như bàn tay, từng bờ tre cầu treo ngọn cây, những bước đi, đi theo tương lai.
Đất nước vẫn bên tôi, suối róc rách trăng soi. Đường hiện ra gần trong tầm mây, cảnh đẹp như giục tâm hồn tôi, bước trên đường Trường Sơn mấy thương yêu.