Anh ơi, có biết điều gì thật đau
Trong cuộc sống muôn màu để em nói cho anh nghe nhé
Rằng nơi em đã từ lâu có cảm xúc lạ
Mỗi khi anh kề bên được nghe anh nói cười
Mình đã biết nhau từ lâu
Nên em chẳng nói ra hết những lời này
Sợ anh đi mất
Lặng im thấy anh cùng ai
Dần khoảng cách với em bao ngày
Anh đâu nào hay
Lòng em đau nhói trong góc tối
Khi nhìn anh với cô ta trao nụ hôn đầu
Em ước gì anh thấy em khóc
Vì em cố chấp nên cố gắng theo tình yêu ấy
Nên hôm nay em đành chấp nhận rời xa kỉ niệm
Em mong anh sẽ luôn vui
[Magazine:]
Em! Xin đừng nhắc nữa trời đang lất phất mưa
Đường xưa đôi ta đã từng qua, em giờ xa vậy kỉ niệm giờ vất chưa?
2 năm là xa lắm tay em giờ cho người ta nắm
Anh đang nhìn em ở ngay đây từng ngày mà cứ như là đang ở xa lắm
Anh lau bờ mi nhé. Anh chỉ muốn được hôn bờ môi em
Nhận ra rằng em xa dần anh mơ 1 chút mà thôi em
Anh tin anh ta là tốt nhất em cũng hạnh phúc anh chúc phúc còn tim anh gói gém
Nước mắt anh gửi ở nơi em còn lại mọi thứ nơi anh thì tối đen
Cố quên nhưng tiếc giờ anh không quên. Tim còn tha thiết
Anh biết anh viết còn tiếc nên đêm về đem khói thuốc này ra siết
Anh gửi tiếng yêu bài ca ghi hết tha thiết anh viết vào ngày hạ
Em ơi đời anh rơi là chơi vơi không tới nơi, anh chỉ biết mình em thôi
Anh viết mùi hương còn vương đây anh viết cả vấn vương và nhớ thương còn đong đầy
Anh viết hôm qua ở đâu đây nhưng hôm nay mỗi em anh không thấy
Khi trang giấy ngày ấy phai nét mực. Anh từng phải thức hiện thực đã đổi thay
Anh muốn không thấy, em nơi này vì anh đã từng hẹn em ở nơi đây
Lòng em đau nhói. Em mong anh sẽ luôn vui !