Cơn mưa buồn, nhìn người buồn
Mắt lệ buồn, sao người mãi sầu bi
Người thân tôi hỡi, đời có chi
Sao người buồn, sao người khóc làm chi
Ta đi, giữa cuộc đời
Như đi, giữa vùng trời tự do
Khóc làm chi u buồn làm gì
Đau làm chi lo khổ làm gì
Người thân tôi hỡi, hãy cười đi
Đời buồn, nhưng người đừng buồn
Chia ly, đâu có chia ly
Hợp tan, là điều bình thường
Ta đi, ta hãy hân hoan
Ta đi, ta hãy nâng niu
Vì đời, mãi mãi sầu bi
Được mất, cứ như hư không
Không có, gì đâu em ơi
Em và hư không, như hai, như một còn gì
Chuyện có không, như không
Chuyện có không, như có
Ta đây, đau khổ làm gì
Em tôi ơi, thôi đừng buồn
Đừng lệ nhòa, em ơi
Này người em hỡi, đời có chi
Hoa cúc vàng xòe nâng gót em đi
Dậy đi em, hãy mỉm cười
Hân hoan đi giữa vùng trời tự do
Khóc làm chi u buồn làm gì
Đau làm chi lo khổ làm gì
Em nhìn đi, cảnh giả, người cũng giả
Không có thật, u sầu làm chi
Hạnh phúc hay những thương đau
Thực ra là điều bình thường
Môi em cười, mắt em nhìn
Như trăng rằm, lung linh
Như trên đầu muôn nghin hào quang
Hạnh phúc vẫn đang bên em
Không phải do người ta đem
Em và hư không, như hai, như một còn gì
Hư không vui, như không vui
Hư không khóc, như không khóc
Em ơi, mãi sầu bi làm gì
Em ơi, em ơi, em ơi, mãi sầu bi làm gì