Đôi chân của anh đi về nơi đâu
Vì từ nay anh mất em
Đôi tay của anh đang tìm trong đêm
Một hình dung anh dấu yêu
Nhưng phải làm sao khi người em yêu
Người ta cũng yêu em quá nhiều
Nếu yêu một người, muốn bên một người
Thì trọn đời này người đâu có lỗi
Anh mong màn đêm trên đường anh qua
Sẽ dài hơn nỗi nhớ em
Anh mong tình yêu anh ngày hôm qua
Được thì xin em hãy quên
Nhưng trong lòng anh anh còn yêu em
Còn nghe tiếng em đang nói cười
Muốn quên một người
Muốn quên trọn đời
Hình dáng nụ cười
Nhìn từng chiếc lá gió cuốn xa lìa cành
Giấc mơ của anh, Ôi! hy vọng mong manh
Ngày nào cũng sống với giấc mơ về người
Dẫu chỉ là mơ nhưng vẫn thấy vui
Từng ước sẽ mãi mãi trọn đời này
Người bên anh một lòng không đổi thay
Mà sao hôm nay, sau bao đắm say ta ngừng nắm tay?
Mọi người vẫn thấy bóng dáng anh cười đùa
Cứ như là anh anh không hề biết đau
Trở về với những trống vắng căn phòng này
Mới hay rằng anh chỉ có riêng anh
Đừng tiếc nuối quá khứ quá làm gì
Hãy nhìn về đoạn đường em sắp đi
Đừng như anh đây nuôi bao nhớ mong đến hao gầy
Anh đã lãng phí rất nhiều ngày tháng để có được niềm tin vào em
Rồi lãng rất nhiều niềm tin để biết được rằng không nên tin vào một tình yêu mãi mãi.
Điều đau khổ nhất với anh lúc này không phải là nhận ra mình còn quá
yêu thương người, mà là nhìn thấy người ta cũng đang yêu em bằng một tình yêu sâu đậm.
Anh đã trở thành người đến sau trong một tình yêu mà anh đến trước. Nhưng tình yêu thì làm gì có khái niệm đến trước đến sau hả em?
Ai được yêu nhiều hơn, người còn lại sẽ là người cất bước...