Và rồi trong đêm cô đơn anh tìm thấy
Những con đường mờ sương lúc ta còn yêu
Ngỡ như hôm qua đây chúng ta chung đôi
Gi ữa con đường nghe lá rơi biết đâu mai chia phôi
Và giờ trong đêm cô đơn anh nhận ra mình đã mất nhau đã không còn nhau
Hạnh phúc trôi đi lãng quên những dấu yêu đầu cho kỉ niệm tàn theo nước mắt chia đôi niềm đau .
ĐK:
Từng chiều lặng nhìn chờ đợi bóng dáng cơn mơ .
Ngỡ như ngày xưa khi bên nhau nghe mưa xóa những niềm đau . Để bây giờ anh một mình lặng thầm nghe mưa rớt xuống quanh đời anh
Chờ đợi làm gì vì người đã mãi ra đi sẽ không về đâu thôi ta không suốt kiếp phải chờ nhau
Ta sẽ không còn phải buồn phải khóc cho những cơn mưa về sau