Đừng đợi nữa hoa ơi
Đừng chờ nữa cây ơi
Lỡ đêm mai trời nồm tới.
Đừng đợi nữa hoa ơi
Đừng chờ nữa cây ơi
Lá khô rụng đầy cội sâu.
Như màu xanh phai trên mắt em
Như màu thời gian phai trên tóc em
Như men rượu say trên môi anh vị đắng. l
Vì lâu rồi anh không nói thương em
Vì lâu rồi anh không nắm bàn tay em
Vì lâu rồi ta không nhìn vào mắt nhau
Đợi làm chi chờ làm chi khi lòng hoa đã úa nhàu.
* Đừng đợi nữa hoa ơi
Đừng chờ nữa cây ơi.
Đừng đợi nữa hoa [G] ơi
Đừng chờ nữa cây [Em] ơi
Lỡ đêm mai trời [Am] nồm [D7]
Lỡ ngày kia mưa [G] tới.
Đừng đợi nữa hoa [G] ơi
Đừng chờ nữa cây [Em] ơi
Lá khô rụng đầy [Am] cội [D7]
Rễ cằm cụi đất [G] sâu.
Như màu [C] xanh phai trên mắt em
Như màu thời [G] gian phai trên tóc em
Như men rượu [Am] say trên [D7] môi anh vị [G] đắng. [D7]
Vì [G] lâu rồi [C] anh không nói thương [D] em
Vì [G] lâu rồi [C] anh không nắm bàn tay [D] em
Vì [G] lâu rồi [C] ta không nhìn vào mắt [D] nhau
Đợi làm [C] chi chờ làm [Am] chi khi lòng hoa đã úa [D7] nhàu.
* Đừng đợi nữa hoa [G] ơi
Đừng chờ nữa cây ơi.