1. Người bỏ đi nhanh quá người ơi
Khiến tôi như dường mất tất cả
Người bỏ đi nhanh quá người ơi
Khiến trái tim dường như héo mòn.
2. Giọt nước mắt rơi ướt bàn tay
Đến bao giờ người mới thấu hiểu lòng
Bằng lòng quên đi hết sầu đau
Chỉ lúc trái tim này hóa tro tàn.
ĐK:
Bình minh trên góc phố chiều nay
Lúc em đi người cũng không quay đầu lại
Liệu em có nghĩ đến khoảnh khắc
Thế giới sao mình cũng đương đầu.
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Chúng ta đi cả đến chân trời
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Bóng đêm đang phủ kín ánh mặt trời.
Và tôi chẳng sợ gì ngoài xa em
Vậy nên cứ hay buồn ngẩn ngơ thôi
Tình yêu ấy em còn cho tôi không
Mà sao cứ trêu đùa cứ trêu đùa.
ĐK:
Bình minh trên góc phố chiều nay
Lúc em đi người cũng không quay đầu lại
Liệu em có nghĩ đến khoảnh khắc
Thế giới sao mình cũng đương đầu.
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Chúng ta đi cả đến chân trời
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Bóng đêm đang phủ kín ánh mặt trời.
Có bao nhiêu là đau đớn tràn bờ môi
Biết em đi rồi thôi nỗi buồn ở lại
Có bao nhiêu là cay đắng chờ đợi tôi
Dẫu phong ba là nỗi xót xa nỗi xót xa.
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Chúng ta đi cả đến chân trời
Đừng bỏ rơi tôi nhé người ơi
Bóng đêm đang phủ kín ánh mặt trời.
Vòng hợp âm: [Am] [D] [Em] [Em]
1. Người bỏ đi nhanh [Am] quá người [D] ơi
Khiến tôi như dường [Em] mất tất [Em] cả
Người bỏ đi nhanh [Am] quá người [D] ơi
Khiến trái tim dường [Em] như héo [Em] mòn.
2. Giọt nước mắt rơi [Am] ướt bàn [D] tay
Đến bao giờ người [Em] mới thấu hiểu [Em] lòng
Bằng lòng quên đi [Am] hết sầu [D] đau
Chỉ lúc trái tim này [Em] hóa tro [Em] tàn.
ĐK:
Bình minh trên góc [Am] phố chiều [D] nay
Lúc em đi người cũng [Em] không quay đầu [Em] lại
Liệu em có nghĩ [Am] đến khoảnh [D] khắc
Thế giới sao mình [Em] cũng đương [Em] đầu.
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Chúng ta đi cả [Em] đến chân [Em] trời
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Bóng đêm đang phủ [Em] kín ánh mặt [Em] trời.
Và tôi chẳng sợ [Am] gì ngoài xa [D] em
Vậy nên cứ hay [Em] buồn ngẩn ngơ [Em] thôi
Tình yêu ấy em [Am] còn cho tôi [D] không
Mà sao cứ trêu [Em] đùa cứ trêu [Em] đùa.
ĐK:
Bình minh trên góc [Am] phố chiều [D] nay
Lúc em đi người cũng [Em] không quay đầu [Em] lại
Liệu em có nghĩ [Am] đến khoảnh [D] khắc
Thế giới sao mình [Em] cũng đương [Em] đầu.
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Chúng ta đi cả [Em] đến chân [Em] trời
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Bóng đêm đang phủ [Em] kín ánh mặt [Em] trời.
Có bao nhiêu là [Am] đau đớn tràn bờ [D] môi
Biết em đi rồi [Em] thôi nỗi buồn ở [Em] lại
Có bao nhiêu là [Am] cay đắng chờ đợi [D] tôi
Dẫu phong ba là [Em] nỗi xót xa nỗi xót [Em] xa.
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Chúng ta đi cả [Em] đến chân [Em] trời
Đừng bỏ rơi tôi [Am] nhé người [D] ơi
Bóng đêm đang phủ [Em] kín ánh mặt [Em] trời.