Dẫu biết nước mắt không làm vơi đi bao nỗi nhớ
Nhưng đêm từng đêm một mình anh vẫn khóc thầm
Cô đơn chờ em trở về trong những giấc chiêm bao
Trao em yêu thương như thưở nào
Rồi khi màn đêm tàn dần sau ánh bình minh
Là khi đó em cũng xa rời anh
Anh đang học cách gạt đi những nỗi đau đớn
Anh đang làm quen nhìn về phía tương lai
Đôi khi thầm mong sao cho thời gian trôi thật nhanh
Cho anh chôn sâu những kỷ niệm
Nhưng khi lòng anh ngỡ đã quên đi bóng hình em
Là khi đó lại nhớ em vô cùng
Sau lưng anh chỉ có chiếc bóng làm bạn đồng hành
Anh cô đơn đi trong nỗi nhớ cuộc tình ngày nào
Để nuối tiếc trong anh nhạt nhòa chua xót
Đời không em anh không biết nên đi về đau
Mưa đang rơi trên con phố vắng đường về lạnh lùng
Anh bơ vơ nghe tim thổn thức từng lời nguyện cầu
Anh chỉ mong cho em trở về bên anh
Người yêu hỡi đừng bỏ anh nơi này!