Tiếng dương cầm lạnh vắng, mang dòng thư in sâu trong trái tim. Bao yêu thương giấu chôn trong lòng, từng ngày qua riêng anh buồn xót xa.
Nhìn lá thu rơi tàn úa, rơi nhẹ theo bao nỗi nhớ thương. Cơn mưa nay chỉ anh một mình, chẳng như cơn mưa lúc xưa những ngày bên nhau.
Hương hoa xưa theo làn gió thoáng bay, cành hoa trắng lung linh trong đêm buồn quạnh vắng. Khi em đi anh chỉ thấy đớn đau, dòng ký ức ấy chẳng thể nào quên.
Từng nỗi nhớ hôm nao đành tàn theo với bóng mây, giờ một mình ngậm ngùi nhìn về nơi kỷ niệm. Những ký ức của đôi mình đã phôi phai giữa âm thầm, để hôm nay cố nhớ nhưng lại càng đau..
Dòng nhật ký năm xưa giờ đầy vơi nỗi nhớ em, từng nụ cười ngọt ngào giờ tàn theo nỗi buồn. Cố giữ lấy những kỷ niệm nhưng hạnh phúc cứ xa dần, làm sao cho anh quên bao nỗi đắng cay tháng ngày yêu em..