Ngày có cỏ ngày có hoa, chỉ còn thiếu 1 chút nắng
Có lẽ đêm qua uống hơi nhiều nên đôi môi còn chút đắng
Khói trắng vẵn mập mờ bay như ta xem đó là mây
Lẽ loi thanh thản, um đôi khi vậy lại hay
Uh thì buồn có 1 chút vì quá khứ và những cơn mưa rơi
Tí tách tí tách chắc vẫn còn chưa vơi
Chiều tan , phố vắng
Rồi cũng đổ vỡ sau bao cố gắng
Hay để cho nổi buồn tràn vào lời ca
Đêm nay đôi chân ta dừng nơi người qua
Nên tìm về với quá khứ hay là không?
Dù tìm thấy, tình đã có hay là không?
Bao phút chờ, bao phút nhớ, qua nhanh ngỡ như cơn mơ trôi
Nén cô đơn vào nét mực , thả vào thơ thôi
Nếu sớm mai khi thức dậy vẫn lẽ loi
Đừng yếu đuối hãy cố cười biết sẽ khó
But dont cry.....
Dont cry.... X2
Họ nghĩ họ hiểu được con, chỉ qua vài bài hát
Vài câu chuyện méo mó, người này kẽ người khác
Khi con đúng ko ai biết, khi con sai họ truyền tai ngay
Vui thì họ ở buồn họ đi, kể cùng ai đây?
Va con sống ra sao , uh thì bản thân con biết
Con giả hay con thiệt, vài thằng bạn thân con biết
Họ vẫn ghét mặc dù họ vẫn ko biết con là ai
nhưng họ biết người con yêu, họ biết con làm gi sai
wow... con ko tin vào chúa
con ko tin vào phật, con ko hay đi chùa
nên 1 chỗ dựa là 1 thứ xa xỉ khi xung quanh con là bóng tối
dù sao đi nữa con cũng chỉ là 1 con người bình thường thôi
nếu con vấp phải lỗi ,cho cơ hội con sữa
đừng vùi dập tim con, giống như những cơn mưa...
có những thứ mắt ko nhìn ra nhưng tim cảm nhận được
đặt bàn tay lên trái tim nhắm mắt lại và con ước
con mạnh mẽ hơn...