Hết yêu hết thương hết bên nhau rồi
Chợt tình phai phôi ôm lòng đau mình anh thế thôi
Đêm từng đêm mình anh với nỗi đơn côi
Con tim bồi hồi chẳng thể nào ân tình ra lối
Khúc ca viết lên chứa bao phiền muộn
Tình dài bao lâu nay em ra đi mình anh trong lặng câm
Tựa như đứng giữa không gian mênh mông rất hiu quạnh
Vì tình trái ngang nay buộc lòng phải ly tan
Bởi vì anh yêu thương em nên anh ôm niềm đau ngập tràn
Chẳng oán than cho một cuộc tình lỡ làng
Thấy em bước vội vàng
Rồi cầm tay bên ai tình tứ nhân gian
Ngoài trời mưa giông đang rơi khiến cho lòng anh thêm tơi bời
Đau rã rời khi em cùng ai ngỏ lời
Nước mắt anh đã rơi
Khi nhìn em cùng ai cất bước xa rời
Một cuộc tình chia đôi ai mong muốn ai sẽ u sầu
Đến với nhau chỉ mong một ngày bạc phai mái đầu
Nhưng em chẳng màng
Cuốn theo dòng đời đang xoay ngổn ngang