Ngày tháng qua dần, tôi miệt mài đường xa
nơi Đô Thành nhung,gấm,hoa.
Đời long đong trôi dạt theo dòng nước,
gian khổ đời tôi nhưng số nghèo vẫn trắng tay.
Nhiều lúc yêu người nhưng ngại lời gần xa
nên cam đành không nói ra.
Đời cô đơn quen dần theo ngày tháng,
xin hiểu dùm tôi bởi kiếp nghèo nào dám mơ.
Đk: Bao năm lay lất giữa dòng đời
xuôi ngược bốn phương trời
làm bạn đường cùng gió sương.
Bờ môi khô gầy đếm từng cơn mưa nắng,
gian lao đêm ngày nhưng số nghèo vẫn nặng mang.
Từng bước trong đời tôi nhọc nhằn vượt qua
chân phiêu bạt nơi xứ xa.
Đường tương lai âm thầm tôi lặng lẽ
mang nỗi niềm đau cố chôn vùi cùng tháng năm.