1. Từ giã kiếp sống giang hồ
Cho tôi xin hai chữ bình yên
Nơi tráng lệ phồn hoa bôn ba đời sương gió
Trăm ngàn gian khó để đó tôi lo.
2. Sợ lắm chữ nghĩa chữ tình
Khi gian nan nghĩa tình vội tan
Đâu ai nhớ khi xưa nghéo tay thành tri kỷ
Nghèo trong gian khó nhưng chữ tình ấm êm.
ĐK:
Nhưng thôi đời mà kệ nó đi
Hợp rồi tan ôi kiếp sống vô thường
Sa cơ biết chân tình lúc cơn hàn không kẻ đón người đưa.
3. Lặng lẽ kiếp sống âm thầm
Không mưu toan tính toán thiệt hơn
Cô đơn bước trong đêm kiếp giang hồ lạc thứ
Thói đời mà kệ nó đi.
1. Từ [Am] giã kiếp sống giang hồ
Cho tôi [C] xin hai chữ bình [Am] yên
Nơi [A7] tráng lệ phồn [Dm] hoa bôn ba đời sương [C] gió
Trăm ngàn gian [G] khó để đó tôi [E7] lo.
2. Sợ [Am] lắm chữ nghĩa chữ tình
Khi gian [C] nan nghĩa tình vội [Am] tan
Đâu [A7] ai nhớ khi [Dm] xưa nghéo tay thành tri [C] kỷ
Nghèo trong gian [G] khó nhưng [E7] chữ tình ấm [Am] êm.
ĐK:
Nhưng [G] thôi đời [C] mà kệ nó [Em] đi
Hợp rồi [G] tan ôi kiếp sống vô thường
Sa cơ biết chân [E7] tình lúc cơn hàn không kẻ đón [Am] người đưa.
3. Lặng [Am] lẽ kiếp sống âm thầm
Không mưu [C] toan tính toán thiệt [Am] hơn
Cô [A7] đơn bước trong [Dm] đêm kiếp giang hồ lạc [C] thứ
Thói đời [E7] mà kệ nó [Am] đi.