Đời là đời là thế bao nhiêu chuyện hài
Đời là đời là thế bao nhiêu muộn phiền
Trôi đi trôi về đâu không còn người thật thà
Ôi ta biết tìm đâu những người bạn chiều tà.
Nhưng ta vẫn cứ sống, sống cho chọn kiếp nguời
Như tình yêu đôi lứa, đầy ấp tiếng cười
Bỏ ngoài tai nhưng thứ họ đang đặt điều
Có gì đâu phải chấp người kể truyện Kiều
Không phải ai cũng đi với nhau, là chung 1 tầng số
Nếu không chung chí hướng với nhau, tai sao chúng ta phải cần cố.
Có những mối quen hệ không thành, thì ta cứ để cho nó trong lành
Cớ vì sao chúng ta tranh dành,hơn thua làm chi cho tâm không lành
Một điều nhịn là chín điều lành,đó là ngày xưa người ta thường nói
Nhưng giờ đây ta còn phải nhịn thì chắc lúc đó nhà báo nó đói
Không quan tâm những chuyện bon chen, cho dù cuộc đời có lúc khôn nạn Không xuất thân từ nơi cao sang, dưới đấy xã hội ta cũng có bạn.
Đời là đời là thế bao nhiêu chuyện hài
Đời là đời là thế bao nhiêu muộn phiền
Trôi đi trôi về đâu không còn người thật thà
Ôi ta biết tìm đâu những người bạn chiều tà.
Nhưng ta vẫn cứ sống, sống cho chọn kiếp nguời
Như tình yêu đôi lứa, đầy ấp tiếng cười
Bỏ ngoài tai nhưng thứ họ đang đặt điều
Có gì đâu phải chấp người kể truyện Kiều
Ta vẫn cứ bước trên đoạn đường đời
Một mình ta đi không ai kề bên
Khi họ chơi ta vào đường cùng
Thì đừng lo ta còn đường luôi
Vứt hết suy nghĩ sầu lo,em ơi.
Đời ta là 1 kiếp phong ba
Ta cứ vứt hết đi em ơi iii Vứt hết đi em ơiiii
Đời ta là những chuyến phiêu lưu với những tĩnh rượu vẫn chưa uống cạn
Đi cho hết tứ hải vân du, cho dù nằm xuống vẫn không thấy thẹn
Sống trên đời phải có tấm lòng, nhưng mà lòng người thường hay lòng vòng
Vòng cho đến đất mũi Cà Mau vòng sao 1 hồi sapa đỉnh cao.
Ngày xưa thường thương cho roi cho vọt
Bây giờ muốn thương phải biết đâm chọt
Sống giả ngu, giả câm, giả điếc cho những tình huống ta không cần biết
Sống giả nhân, giả nghĩa, giả tạo thì bản tính đó ta không cần thiết
Nên cứ sống an nhiên tự tại đến khi về già vẫn không thấy tiếc