Cơn mưa kia đến quá vội vàng, liệu nắng đến sẽ mang mưa tan?
Điều anh sợ nhất là dòng thời gian cướp em đi mất trong sự ngỡ ngàng
Anh vùi chôn ký ức vào tim mong một lần thôi quá khứ đi tìm
Có phải chăng là điều quá khó nên cả hạnh phúc cũng bỏ quên mình
Lạc lối biết tựa vào ai tự hỏi mình rằng đã làm gì sai?
Nỗi đau mà anh nhận lại một giây nó cũng gấp lên lần hai
Cố quên em (há) đó là điều anh không thể
Anh tin cái thứ mà anh sợ nhất, thời gian lặng trôi cũng mang em về
Màng đêm lắng nó làm anh nhói bên trong ngực trái
Nụ cười đắng (há) chỉ là gượng ép cho qua ngày mai
Anh vẫn tin chứ vẫn tin mình sẽ được ở bên nhau
Cố vượt qua bao nhiêu thử thách cuối cùng mình sẽ được ở bên nhau
Không có gì là quá khó khăn khi tình cảm anh vẫn luôn chân thật
Bàn tay này sẽ cố nắm chặt cho dù ngày mai bình minh ngừng tắt
Anh lục tung trong màng đêm tối tìm ra cho mình một điểm sáng
Dù là một tia hy vọng mỏng manh chờ đợi khó khăn anh cũng không màng
Dù anh biết nỗi đau khó khăn trong em không lành
Ta đừng nhìn về sau vì tương lai kia đang chờ ta phía trước
Giật mình chỉ có những giấc mơ dài và đắng cay thôi phải không?
Mong quay về, yêu thương khi xưa trong tim này
Vẫn là khói, vẫn là thuốc, vẫn là nhói ở trong tim
Vẫn còn hy vọng vô tình đánh mất, nên giờ buộc lòng phải đi tìm
Anh tìm nụ cười xưa ấm áp bây giờ ai xoá đi còn đâu
Lời nói yêu thương thiết tha hôm nào phút chốc bỗng hoá thành niềm đau
Gục ngã là điều anh không cho phép bản thân mình trở nên như vậy
Nước mắt anh cố lau khô thật nhanh để cho mọi người không ai thấy
Là nụ cười, là hạnh phúc mình phải hi sinh tất cả vì nhau
Là tương lai, quên hiện tại mình cố nhắm mắt bất chấp niềm đau
Anh tự cho mình một nụ cười giả tạo quen thuộc luôn nở trên môi
Anh tự cho mình phải luôn mạnh mẽ, để quên đi những việc qua rồi
Anh tự cho rằng hạnh phúc là em, nên anh không thể nào đánh mất
Anh tự cho rằng em luôn cần anh, tình cảm cả hai điều rất chân thật
Nghĩ thì vẫn là nghĩ không biết bao giờ hạnh phúc quay về
Anh chôn vùi nỗi đau vật vã ngày qua ngày vẫn luôn như thế
Phải làm sao? (há) câu hỏi làm anh nhói buốt từng ngày
Sự chờ đợi là câu trả lời trong anh như em đã thấy
Dù cho ra sao? Dù em là ai? Anh vẫn yêu đến suốt cuộc đời
Vẫn như vầy tình cảm mãi không đổi thay em nhé!
Luôn bên em dù cho khó khăn chờ anh phía trước
Sẽ mãi giữ trọn vẹn câu hứa
Outtro: Một chữ đợi là tên bài nhạc em thấy đó đừng ai hỏi sao nó ngắn đến vậy
Vì tôi chỉ muốn mình tự do được sống trong nỗi cô đơn
Đơn giản chỉ đợi và đợi không thêm nước mắt không thêm trái đắng
Cho tim chút lắng để mà còn nghe được nhịp thở
Ký ức đã vụn vỡ thì thôi xoá hết không cần nhau nữa
Nói là nói vậy thôi chứ suy nghĩ trong lòng tôi
Vẫn như thế…(kết thúc là bất đầu thì sự chờ đợi vẫn còn…mãi về…sau)
Intro: [Am][F]-[G][Am]-[F][G][Am]-[Am][F]-[G][Am]-[F][G][Am]
Cơn mưa [Am] kia đến quá vội vàng, liệu nắng [F] đến sẽ mang mưa tan?
Điều anh sợ [G] nhất là dòng thời gian cướp em đi [Am] mất trong sự ngỡ ngàng
Anh vùi [F] chôn ký ức vào tim mong một lần [G] thôi quá khứ đi tìm
Có phải [Am] chăng là điều quá khó nên cả hạnh phúc cũng bỏ quên mình
Lạc [Am] lối biết tựa vào ai tự hỏi mình [F] rằng đã làm gì sai?
Nỗi [G] đau mà anh nhận lại một giây nó [Am] cũng gấp lên lần hai
Cố quên [F] em (há) đó là [G] điều anh không thể
Anh tin cái [Am] thứ mà anh sợ nhất, thời gian lặng trôi cũng mang em về
Màng đêm [Am] lắng nó làm anh [F] nhói bên trong ngực trái
Nụ cười [G] đắng (há) chỉ là gượng [Am] ép cho qua ngày mai
Anh vẫn [F] tin chứ vẫn tin mình [G] sẽ được ở bên nhau
Cố vượt [Am] qua bao nhiêu thử thách cuối cùng mình sẽ được ở bên nhau
Không có [Am] gì là quá khó khăn khi tình cảm [F] anh vẫn luôn chân thật
Bàn tay [G] này sẽ cố nắm chặt cho dù ngày [Am] mai bình minh ngừng tắt
Anh lục [F] tung trong màng đêm tối tìm ra cho [G] mình một điểm sáng
Dù là một [Am] tia hy vọng mỏng manh chờ đợi khó khăn anh cũng không màng
Dù anh [Am] biết nỗi [F] đau khó [G] khăn trong em không [Am] lành
Ta đừng [F] nhìn về sau vì tương [G] lai kia đang chờ [Am] ta phía trước
Giật mình chỉ [Am] có những giấc mơ [F] dài và [G] đắng cay thôi phải [Am] không?
Mong [F] quay về, yêu [G] thương khi xưa trong [Am] tim này
Vẫn là [Am] khói, vẫn là thuốc, vẫn là [F] nhói ở trong tim
Vẫn còn hy [G] vọng vô tình đánh mất, nên giờ buộc [Am] lòng phải đi tìm
Anh tìm nụ [F] cười xưa ấm áp bây giờ ai [G] xoá đi còn đâu
Lời nói yêu [Am] thương thiết tha hôm nào phút chốc bỗng hoá thành niềm đau
Gục ngã là [Am] điều anh không cho phép bản thân mình [F] trở nên như vậy
Nước mắt anh [G] cố lau khô thật nhanh để cho mọi [Am] người không ai thấy
Là nụ [F] cười, là hạnh phúc mình phải hi [G] sinh tất cả vì nhau
Là tương [Am] lai, quên hiện tại mình cố nhắm mắt bất chấp niềm đau
Anh tự cho [Am] mình một nụ cười giả tạo quen [F] thuộc luôn nở trên môi
Anh tự cho [G] mình phải luôn mạnh mẽ, để quên [Am] đi những việc qua rồi
Anh tự cho [F] rằng hạnh phúc là em, nên anh [G] không thể nào đánh mất
Anh tự cho [Am] rằng em luôn cần anh, tình cảm cả hai điều rất chân thật
[Am] Nghĩ thì vẫn là nghĩ không biết bao [F] giờ hạnh phúc quay về
Anh chôn [G] vùi nỗi đau vật vã ngày qua [Am] ngày vẫn luôn như thế
Phải làm [F] sao? (há) câu hỏi làm [G] anh nhói buốt từng ngày
Sự chờ [Am] đợi là câu trả lời trong anh như em đã thấy
Dù cho ra [Am] sao? Dù em là [F] ai? Anh vẫn [G] yêu đến suốt cuộc [Am] đời
Vẫn như [F] vầy tình cảm [G] mãi không đổi [Am] thay em nhé!
Luôn bên [Am] em dù [F] cho khó [G] khăn chờ anh phía [Am] trước
Sẽ mãi [F] giữ [G] trọn vẹn câu [Am] hứa
Outtro: Một chữ [Am] đợi là tên bài [F] nhạc em thấy đó đừng ai hỏi [G] sao nó ngắn đến vậy
Vì tôi chỉ [Am] muốn mình tự do được sống trong [F] nỗi cô đơn
Đơn giản chỉ [G] đợi và đợi không thêm nước [Am] mắt không thêm trái đắng
Cho tim chút lắng để mà còn nghe được nhịp [Am] thở
Ký ức đã vụn [F] vỡ thì thôi xoá hết không cần [G] nhau nữa [Am]
[F] Nói là nói vậy thôi chứ suy [G] nghĩ trong lòng tôi
Vẫn như [Am] thế…(kết thúc là bất đầu thì sự chờ đợi vẫn còn…mãi về…sau)